Có 7 kết quả:

巾 cân斤 cân竻 cân筋 cân觔 cân跟 cân釿 cân

1/7

cân

U+5DFE, tổng 3 nét, bộ cân 巾 (+0 nét)
phồn & giản thể, tượng hình

Từ điển phổ thông

cái khăn

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Khăn. ◎Như: “mao cân” khăn lông, “dục cân” khăn tắm.
2. (Danh) Mũ bịt đầu. § Học trò nhà Minh hay dùng thứ mũ ấy, nên kẻ nào học thức hủ bại gọi là “đầu cân khí” . Cũng nói là “phương cân khí” .

Từ điển Thiều Chửu

① Cái khăn.
② Mũ bịt đầu, học trò nhà Minh hay dùng thứ mũ ấy, nên kẻ nào học thức hủ bại gọi là đầu cân khí .

Từ điển Trần Văn Chánh

① Khăn: Khăn tay;
② (cũ) Mũ bịt đầu, khăn quấn đầu: Đầu đội khăn Phương Sơn (loại khăn của nho sinh thời xưa đội) (Lí Bạch: Trào lỗ nho); Kẻ học thức hủ bại.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Khăn lau mặt lau tay — Khăn đội đầu — Khăn phủ đồ vật — Tên một bộ trong các bộ chữ Trung Hoa.

Tự hình 5

Dị thể 2

Từ ghép 18

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

cân [cấn]

U+65A4, tổng 4 nét, bộ cân 斤 (+0 nét)
phồn & giản thể, tượng hình

Từ điển phổ thông

1. cái rìu
2. cân (đơn vị khối lượng)

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Cái rìu. ◇Trang Tử : “Tiêu dao hồ tẩm ngọa kì hạ, bất yểu cân phủ, vật vô hại giả” , , (Tiêu dao du ) Tiêu dao ta nằm (ngủ) khểnh ở dưới (cây), không chết yểu với búa rìu, không (sợ) có giống gì làm hại.
2. (Danh) Một thứ binh khí ngày xưa.
3. (Danh) Lượng từ: đơn vị trọng lượng. Một “cân” xưa bằng 16 lạng. Ngày nay, một “công cân” (1 kg) bằng “thiên công khắc” (1000 g).
4. (Động) Chặt, bổ, đẵn, đốn.

Từ điển Thiều Chửu

① Cái rìu.
② Cân, cân ta 16 lạng là một cân.
③ Một âm là cấn. Cấn cấn xét rõ (tường tất).

Từ điển Trần Văn Chánh

① Cân: ? Mấy cân một gói?;
② (văn) Cái rìu;
cân cân kế giảo [jinjin jìjiào] Tính toán thiệt hơn, suy bì từng tí, so hơn quản thiệt: Anh ấy hay tính toán thiệt hơn.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái rìu chặt gỗ. Tên một đơn vị trọng lượng, bằng 16 lạng. Ta cũng gọi là một cân — Tên một bộ chữ trong các bộ chữ Trung Hoa.

Tự hình 5

Dị thể 4

Từ ghép 6

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

cân [lặc]

U+7AFB, tổng 8 nét, bộ trúc 竹 (+2 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

gân (thớ thịt)

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) Như (bộ ).

Tự hình 1

Dị thể 2

Bình luận 0

cân

U+7B4B, tổng 12 nét, bộ trúc 竹 (+6 nét)
phồn & giản thể, hội ý

Từ điển phổ thông

gân (thớ thịt)

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Gân. § Ghi chú: Còn gọi là “nhận đái” . ◎Như: “ngưu đề cân” gân bò.
2. (Danh) Bắp thịt. ◎Như: “cân cốt tựu suy” thịt xương suy yếu. ◇Tân Đường Thư : “Sản lương mã, thủ tự thác đà, cân cách tráng đại, nhật trung trì sổ bách lí” , , , (Hồi Cốt truyện ) Sinh sản ngựa tốt, đầu giống lạc đà, thịt xương to mạnh, một ngày chạy được mấy trăm dặm.
3. (Danh) Gân (ống dẫn tĩnh mạch). ◎Như: “thanh cân bộc lộ” gân xanh lòi ra.
4. (Danh) Vật thể hình dài, chắc, có tính co giãn. ◎Như: “tượng bì cân” dây chun, dây cao su, “cương cân” cốt sắt.

Từ điển Thiều Chửu

① Gân sức. Người già yếu ớt gọi là cân cốt tựu suy . Những thớ ở trong thịt giúp cho sức thịt co ruỗi mạnh mẽ đều gọi là cân cả.

Từ điển Trần Văn Chánh

① (giải) Bắp thịt;
② (khn) Gân: Gân xanh;
③ Cốt: Cốt sắt.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Sợi gân — Bắp thịt — Tên một loại tre to cao, rất cứng, thời xưa thường dùng làm cán dáo mác.

Tự hình 3

Dị thể 7

Từ ghép 6

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

cân

U+89D4, tổng 9 nét, bộ giác 角 (+2 nét)
phồn thể

Từ điển phổ thông

1. cái rìu
2. cân (đơn vị khối lượng)

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Cũng như “cân” .
2. (Danh) Tục mượn dùng như “cân” .

Từ điển Thiều Chửu

① Nguyên cùng nghĩa với chữ cân . Tục mượn dùng như chữ cân .

Từ điển Trần Văn Chánh

① Như (bộ );
② Như (bộ ).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Dùng như chữ Cân — Dùng như chữ Cân .

Tự hình 1

Dị thể 4

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

cân [căn, ngân]

U+8DDF, tổng 13 nét, bộ túc 足 (+6 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

1. gót chân
2. đi theo chân
3. với, và
4. như, giống

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Gót chân. ◎Như: “cước hậu cân” gót chân. ◇Tiêu Cám : “Đầu dưỡng tao cân, vô ích ư tật” , (Dịch lâm , Kiển chi cách ).
2. (Danh) Gót, đế hoặc phần sau (giày, dép, đồ vật...). ◎Như: “cao cân hài” giày cao gót.
3. (Động) Đi theo, theo chân. ◇Tam quốc diễn nghĩa : “Thị thì Tào Tháo tự cân Hoàng Phủ Tung thảo Trương Lương” (Đệ nhị hồi) Bấy giờ Tào Tháo đang theo Hoàng Phủ Tung đánh Trương Lương.
4. (Động) Ngày xưa chỉ đày tớ hầu hạ chủ. ◇Hồng Lâu Mộng : “Ngã Bồi Mính cân Nhị da giá kỉ niên, Nhị da đích tâm sự, ngã một hữu bất tri đạo đích” , , (Đệ tứ tam hồi).
5. (Động) Chỉ con gái lấy chồng. ◇Chu Lập Ba : “Ngã môn nha đầu na thì tài thập lục, nhĩ tứ thập tam liễu. Nhĩ khiếu tha cân nhĩ, tha bất nguyện ý” , . , (Bạo phong sậu vũ , Đệ nhất bộ thập nhị).
6. (Động) Sánh, kịp, ngang bằng. ◇Quản Hoa : “Thất thập cửu tuế lão đệ lạp trường thanh điệu thuyết: Khí xa tựu thị bất cân phi cơ khoái nha” 調: (Tỉnh đài thượng ).
7. (Giới) Và, cùng. ◎Như: “ngã cân tha nhất đồng thướng học” tôi và nó cùng đi học.
8. (Giới) Hướng về, đối. ◎Như: “nhĩ cân thùy thuyết thoại” anh nói chuyện với ai.
9. § Ta quen đọc là “ngân”.

Từ điển Thiều Chửu

① Gót chân.
② Đi theo chân.
③ Ta quen đọc là chữ ngân.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Gót (chân): Gót chân; Giày cao gót;
② Theo chân: Anh ấy chạy nhanh quá, tôi theo không kịp;
③ Với: Tôi cùng làm việc với anh ấy; Tôi đã nói với anh ấy rồi.

Tự hình 2

Dị thể 3

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

cân [ngân, ngận]

U+91FF, tổng 12 nét, bộ kim 金 (+4 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái rìu chặt gỗ. Như chữ Cân .

Tự hình 2

Dị thể 4

Bình luận 0