Có 2 kết quả:

根 căn跟 căn

1/2

căn

U+6839, tổng 10 nét, bộ mộc 木 (+6 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

rễ cây

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Rễ cây. ◎Như: “lạc diệp quy căn” lá rụng về cội.
2. (Danh) Phần dưới, phần gốc của vật thể. ◎Như: “thiệt căn” cuống lưỡi, “nha căn” chân răng. ◇Bạch Cư Dị : “Mãn đình điền địa thấp, Tề diệp sanh tường căn” 滿, (Tảo xuân ) Khắp sân ruộng đất ẩm, Lá tề mọc chân tường.
3. (Danh) Gốc, nguồn, nền tảng. ◎Như: “họa căn” nguồn gốc, nguyên cớ của tai họa, “bệnh căn” nguyên nhân của bệnh.
4. (Danh) Căn số (toán học).
5. (Danh) Lượng từ: dùng cho những vật hình dài: khúc, sợi, que, cái, v.v. ◎Như: “nhất căn côn tử” một cây gậy, “tam căn khoái tử” ba cái đũa.
6. (Danh) Họ “Căn”.
7. (Danh) “Lục căn” (thuật ngữ Phật giáo) gồm: “nhãn” mắt, “nhĩ” tai, “tị” mũi, “thiệt” lưỡi, “thân” thân, “ý” ý.
8. (Động) Trồng sâu, ăn sâu vào. ◇Mạnh Tử : “Quân tử sở tính, nhân nghĩa lễ trí căn ư tâm” , (Tận tâm thượng ) Bản tính của bậc quân tử, nhân nghĩa lễ trí ăn sâu trong lòng.
9. (Phó) Triệt để, tận cùng. ◎Như: “căn tuyệt” tiêu diệt tận gốc, “căn trừ” trừ khử tới cùng.

Từ điển Thiều Chửu

① Rễ cây.
② Bộ dưới một vật gì cũng gọi là căn, như thiệt căn cuống lưỡi.
③ Căn do (nhân), như thiện căn căn thiện, câu nói nào không có bằng cứ gọi là vô căn chi ngôn .
④ Nhà Phật gọi mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý là lục căn .

Từ điển Trần Văn Chánh

① Rễ: Rễ cây;
② (loại) Khúc, sợi, que, cái...: Một khúc gỗ Hai sợi dây đay; Ba que diêm;
③ Chân, gốc, nguồn gốc, nền tảng, cội rễ: Nguồn gốc gây ra tai hoạ; Chân tường;
④ (toán) Căn số;
⑤ (văn) Gốc;
⑥ (tôn) Căn: Lục căn (theo nhà Phật, gồm mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Rễ cây — Cái gốc rễ của sự việc — Tiếng nhà Phật, nghĩa là những giác quan, có thể sinh ra nghiệp thiện ác.

Tự hình 4

Dị thể 4

Từ ghép 37

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

căn [cân, ngân]

U+8DDF, tổng 13 nét, bộ túc 足 (+6 nét)
phồn & giản thể, hình thanh