Có 5 kết quả:

亘 cắng亙 cắng恆 cắng恒 cắng緪 cắng

1/5

cắng [hoàn, tuyên]

U+4E98, tổng 6 nét, bộ nhị 二 (+4 nét)
phồn & giản thể, hội ý

Từ điển Trần Văn Chánh

Như (bộ ).

Từ điển Trần Văn Chánh

Suốt, liên miên, chạy dài: 綿 Chạy dài hàng mấy chục dặm; Cây xà dài trong cung điện dài suốt như cầu vồng màu rực rỡ (Trương Hoành: Tây Kinh phú).

Tự hình 2

Dị thể 16

Bình luận 0

cắng

U+4E99, tổng 6 nét, bộ nhị 二 (+4 nét)
phồn & giản thể, chỉ sự

Từ điển phổ thông

khoảng dài từ đầu đến cuối

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Suốt (thời gian hoặc không gian). ◎Như: “cắng cổ” suốt từ xưa đến nay, “miên cắng sổ thập lí” 綿 dài suốt mấy chục dặm.
2. (Phó) Cùng tận. ◇Trương Hành : “Cắng vọng vô nhai” (Nam đô phú ) Nhìn ra xa cùng tận không bờ bến.
3. (Danh) Họ “Cắng”.

Từ điển Thiều Chửu

① Dài suốt, khoảng dài từ đầu này đến cuối kia gọi là cắng, như cắng cổ suốt từ xưa đến nay.

Từ điển Trần Văn Chánh

Suốt, liên miên, chạy dài: 綿 Chạy dài hàng mấy chục dặm; Cây xà dài trong cung điện dài suốt như cầu vồng màu rực rỡ (Trương Hoành: Tây Kinh phú).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Đầu cùng. Cùng cực — Suốt hết. Chẳng hạn Cắng cổ bất dịch ( suốt từ xưa không thay đổi ).

Tự hình 3

Dị thể 2

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

cắng [căng, hằng]

U+6046, tổng 9 nét, bộ tâm 心 (+6 nét)
phồn thể, hình thanh & hội ý

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) Lâu, bền, mãi mãi. ◎Như: “hằng tâm” lòng không đổi. ◇Mạnh Tử : “Vô hằng sản nhi hữu hằng tâm giả, duy sĩ vi năng” , (Lương Huệ Vương thượng ) Không có của cải (sinh sống) bình thường mà có lòng thiện lâu bền thì chỉ có kẻ sĩ mới làm được.
2. (Tính) Thường, bình thường. ◎Như: “hằng sản” của thường (nhà cửa, ruộng vườn). ◇Trang Tử : “Thị hằng vật chi đại tình dã” (Đại tông sư ) Đó là cái "tình lớn" của vật thường.
3. (Danh) Quy luật, phép tắc.
4. (Danh) Luân thường.
5. (Danh) Tên một quẻ trong “Dịch Kinh” , tượng trưng cho sự lâu dài, không đổi.
6. (Danh) Ý chí bền bỉ, không đổi. ◇Luận Ngữ : “Nhân nhi vô hằng, bất khả dĩ tác vu y” , (Tử Lộ ) Người nào không có ý chí bền bỉ (tâm tính hay thay đổi) thì không làm thầy cúng thầy thuốc được.
7. (Danh) Sông “Hằng” ở Ấn Độ. ◎Như: “hằng hà sa số” nhiều như số cát của sông Hằng (rất nhiều).
8. (Danh) Tên núi.
9. (Danh) Họ “Hằng”.
10. (Phó) Thường thường, thường hay.
11. (Phó) Từng, có lần.
12. Một âm là “cắng”. (Danh) Mặt trăng vào tuần thượng huyền. Tuần trăng đầu tháng hình như cái cung dương gần căng gọi là “cắng”.
13. (Phó) Dằng dặc, liên tục. ◇Hán Thư : “Tiềm thần mặc kí, cắng dĩ niên tuế” , (Tự truyện thượng ) Chuyên tâm lặng nhớ, liên tục năm tháng.
14. (Phó) Khắp. § Tục quen đọc là “căng”.
15. § Cũng viết là “hằng” .

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Khắp, suốt hết — Như chữ Cắng — Một âm khác là Hằng.

Tự hình 6

Dị thể 5

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

cắng [căng, hằng]

U+6052, tổng 9 nét, bộ tâm 心 (+6 nét)
hội ý

Từ điển trích dẫn

1. Tục dùng như chữ “hằng” .

Từ điển Thiều Chửu

① Thường, lâu, bền, như hằng sản của thường, như ruộng vườn.
② Một âm là cắng. Mặt trăng vào tuần thượng huyền. Tuần trăng đầu tháng hình như cái cung dương gần căng gọi là cắng.
③ Khắp, tục quen đọc là chữ căng.
④ Tục dùng như chữ hằng

Tự hình 2

Dị thể 6

Chữ gần giống 6

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

cắng [cánh, căng]

U+7DEA, tổng 15 nét, bộ mịch 糸 (+9 nét)
phồn & giản thể, hình thanh