Có 10 kết quả:

啻 thỉ始 thỉ屎 thỉ弛 thỉ施 thỉ狶 thỉ矢 thỉ舐 thỉ舓 thỉ豕 thỉ

1/10

thỉ [thuỷ, thí]

U+59CB, tổng 8 nét, bộ nữ 女 (+5 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển Trần Văn Chánh

① Bắt đầu, mở đầu: Bắt đầu báo cáo; Từ đầu chí cuối;
② (văn) Lúc đầu: Lúc đầu đối với người khác, ta nghe lời họ nói mà tin ở việc họ làm (Luận ngữ);
③ (văn) Vừa mới, mới vừa: Nay nhà vua vừa mới có được thiên hạ (Sử kí). thuỷ chung [shêzhong] Trước sau, từ đầu chí cuối: Trước sau không thay đổi; Trước sau như một; Bền bỉ;
④ Mới: Tuần hành đến 5 giờ chiều mới tan; Kêu mãi gọi mãi mới chịu ra (Bạch Cư Dị: Tì bà hành);
⑤ Từng: Chưa từng.

Tự hình 4

Dị thể 4

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

thỉ [hi, hy]

U+5C4E, tổng 9 nét, bộ thi 尸 (+6 nét)
phồn & giản thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

phân, cứt

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Cứt, phân. ◇Pháp Hoa Kinh : “Thỉ niệu xú xứ” 尿 (Thí dụ phẩm đệ tam ) Chỗ cứt đái hôi thối.
2. (Danh) Chất bẩn thải ra ở tai, mắt. ◎Như: “nhãn thỉ” ghèn mắt, “nhĩ thỉ” ráy tai.
3. (Tính) Thấp, kém, dở (giễu cợt). ◎Như: “thỉ đản” thằng ngu ngốc, “thỉ kì” tay đánh cờ hạng bét.
4. Một âm là “hi”. (Động) § Xem “điện hi” 殿.

Từ điển Thiều Chửu

① Cứt (phân).
② Một âm là hi. Ðiện hi 殿 rền rầm.

Từ điển Trần Văn Chánh

Cứt, phân: Dử mắt, ghèn; Ráy tai, cứt ráy.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Phân. Cứt.

Tự hình 4

Dị thể 9

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

thỉ

U+5F1B, tổng 6 nét, bộ cung 弓 (+3 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

buông dây cung

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Buông dây cung.
2. (Động) Buông ra. ◎Như: “thỉ trương” một mặt giữ một mặt buông.
3. (Động) Buông lơi, bỏ trễ. ◇Tô Tuân : “Tương loạn nan trị, bất khả dĩ hữu loạn cấp, diệc bất khả dĩ vô loạn thỉ” , , (Trương Ích Châu họa tượng kí ) Sắp loạn khó trị, không thể trị gấp như khi đã có loạn, cũng không thể buông lơi như khi không có loạn.

Từ điển Thiều Chửu

① Buông dây cung.
② Buông ra, một mặt giữ một mặt buông gọi là thỉ trương .
③ Bỏ trễ.

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) ① Buông dây cung;
② Buông ra, nới lỏng;
③ Lỏng, chùng, rời rạc: Khi căng khi chùng;
④ Bỏ trễ.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Buông dây cho cây cung dãn ra — Bỏ đi — Huỷ hoại. Phá hư.

Tự hình 4

Dị thể 3

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

thỉ [di, dị, thi, thí]

U+65BD, tổng 9 nét, bộ phương 方 (+5 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Thực hành. ◎Như: “vô kế khả thi” không còn cách nào nữa (mà đem ra thi hành).
2. (Động) Làm, thêm vào. ◎Như: “thi áp” tăng thêm áp lực, “bạc thi chi phấn” bôi thêm lớp phấn sáp mỏng. ◇Luận Ngữ : “Kỉ sở bất dục, vật thi ư nhân” , (Nhan Uyên ) Cái gì mà mình không muốn thì đừng làm cho người khác.
3. (Động) Bày, đặt, dựng, thiết trí. ◎Như: “lập pháp thi độ” đặt ra luật pháo chế độ. ◇Từ Hoằng Tổ : “Thủy phân lưỡng phái lai, nhất đông nam, nhất tây bắc, câu thành huyền lưu, kiều bất phục năng thi” , , 西, , (Từ hà khách du kí ) Sông chia làm hai nhánh, một nhánh hướng đông nam, một nhánh hướng tây bắc, đều thành dòng cheo leo, cầu không dựng lại được.
4. (Động) Kể công, khoe công. ◇Luận Ngữ : “Nhan Uyên viết: Nguyện vô phạt thiện, vô thi lao” : , (Công Dã Tràng ) Nhan Uyên thưa: Con không muốn khoe điều hay, kể công lao.
5. (Động) Bêu xác. ◇Quốc ngữ : “Tần nhân sát Kí Nhuế nhi thi chi” (Tấn ngữ ) Người nước Tần giết Kí Nhuế rồi đem bêu xác ông ta.
6. (Danh) Ân huệ, ân trạch. ◎Như: “thụ thi thận vật vong” mang ơn thì ghi nhớ không quên.
7. (Danh) Họ “Thi”.
8. Một âm là “thí”. (Động) Giúp, cấp cho, ban cho. ◎Như: “bác thí” rộng giúp mọi người, “thí dữ” cho giúp. ◇Luận Ngữ : “Như hữu bác thí ư dân nhi năng tể chúng, hà như?” , (Ung dã ) Nếu có người ban ân huệ rộng rãi cho dân và cứu giúp mọi người, thì người ấy như thế nào?
9. Lại một âm là “dị”. (Động) Kéo dài, làm cho lâu dài.
10. (Động) Di động, biến hóa.
11. Lại một âm nữa là “thỉ”. (Phó) Đi ngoẹo, đi tắt, đi nghiêng.
12. (Động) Bỏ. ◇Luận Ngữ : “Quân tử bất thỉ kì thân” (Vi Tử ) Người quân tử không bỏ thân thích của mình.

Từ điển Thiều Chửu

① Bày ra, đặt ra, đem dùng ra cho người hay vật gọi là thí, như thi thuật làm thuật cho kẻ nào, thi trị làm phép chữa cho kẻ nào, thi ân ra ơn cho kẻ nào, thi phấn đánh phấn, thi lễ làm lễ chào, v.v.
② Bêu xác.
④ Một âm là thí. Giúp, cho, nhu bác thí rộng giúp mọi người, thí dữ cho giúp.
⑤ Lại một âm là dị. Dài, lâu dài.
⑥ Lại một âm nữa là thỉ. Ði ngoẹo, đi tắt, theo hút.
⑦ Thay đổi.
⑧ Bỏ.

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) Bỏ bê, ruồng bỏ (dùng như , bộ ): Người quân tử không bỏ bê thân tộc mình (Luận ngữ).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Bỏ đi. Như chữ Thỉ — Xem Thi. Thí.

Tự hình 4

Dị thể 12

Chữ gần giống 8

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

thỉ [hi]

U+72F6, tổng 10 nét, bộ khuyển 犬 (+7 nét)

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Heo, lợn. § Cũng như chữ “hi” .
2. Một âm là “thỉ”. (Danh) ◎Như: “Thỉ Vi” hiệu của một vua thời cổ (theo truyền thuyết). ◇Trang Tử : “Thỉ Vi thị đắc chi, dĩ khiết thiên địa” , (Đại tông sư ) Họ Thỉ Vi được nó, nên nắm được Trời Đất.

Tự hình 1

Dị thể 2

Chữ gần giống 9

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

thỉ [thi]

U+77E2, tổng 5 nét, bộ thỉ 矢 (+0 nét)
phồn & giản thể, tượng hình

Từ điển phổ thông

tên (bắn cung)

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Cái tên (để bắn cung). ◎Như: “vô đích phóng thỉ” bắn tên không có đích. § Nghĩa bóng: (1) Nói năng hoặc hành động hàm hồ, không có mục đích. (2) Chỉ trích, công kích một cách bừa bãi, không có căn cứ.
2. (Danh) Cái thẻ đầu hồ (cuộc vui ăn uống ngày xưa, có trò chơi ném thẻ để định hơn thua). ◇Lễ Kí : “Chủ nhân phụng thỉ” (Đầu hồ ) Chủ nhân bưng thẻ đầu hồ.
3. (Danh) Cứt, phân. § Nguyên là chữ “thỉ” ◇Sử Kí : “Liêm tướng quân tuy lão, thượng thiện phạn, nhiên dữ thần tọa, khoảnh chi, tam di thỉ hĩ” , , , , (Liêm Pha Lạn Tương Như truyện ) Liêm tướng quân tuy già nhưng ăn còn khỏe. Có điều ngồi với tôi một lúc mà bỏ đi đại tiện đến ba lần.
4. (Động) Thề. ◎Như: “thỉ chí bất vong” thề chí không quên.
5. (Động) Bày ra.
6. (Động) Thi hành. ◇Thi Kinh : “Thỉ kì văn đức, Hợp thử tứ quốc” , (Đại nhã , Giang Hán ) Thi hành văn đức, Hòa hợp bốn miền.
7. (Tính) Ngay thẳng, chính trực. ◇Thư Kinh : “Xuất thỉ ngôn” (Bàn Canh thượng ) Nói lời ngay thẳng.

Từ điển Thiều Chửu

① Cái tên.
② Thề. Nghĩa như phát thệ .
③ Nguyên là chữ thỉ cứt (phân). Liêm tướng quân tuy lão, thượng thiện phạn, nhiên dữ thần toạ, khoảnh chi, tam di thỉ hĩ (Sử Kí , Liêm Pha Lạn Tương Như truyện ) Liêm tướng quân tuy già nhưng ăn còn khỏe. Có điều ngồi với tôi một lúc mà bỏ đi đại tiện đến ba lần.
④ Bầy.
⑤ Thi hành ra.
⑥ Chính, chính trực.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Tên (để bắn): Bắn tên có đích;
② Thề: Lời thề; Lời nói như đinh đóng cột; Đến chết thề không đổi khác (Thi Kinh);
③ (văn) Thi thố (dùng như , bộ ): Thi hành ra nền đạo đức văn hoá của ngài, hoà hợp các nước chư hầu ở bốn phương (Thi Kinh: Đại nhã, Giang Hán);
④ (văn) Cái thẻ để đầu hồ: Chủ nhân bưng thẻ đầu hồ lên (Lễ kí: Đầu hồ);
⑤ Như (bộ );
⑥ (văn) Ngay thẳng, chính trực: Cự tuyệt những lời nói ngay thẳng mà không tiếp nhận (Phan Nhạc: Tây chinh phú).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Mũi tên. Td: Hồ thỉ (cung tên) — Thề thốt — Ngay thẳng — Tên một chữ Hán, tức bộ Thỉ.

Tự hình 5

Dị thể 7

Từ ghép 7

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

thỉ [thị, để]

U+8210, tổng 10 nét, bộ thiệt 舌 (+4 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

liếm

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Liếm, lấy lưỡi liếm. § Ta quen đọc là “để”. ◇Trang Tử : “Tần vương hữu bệnh triệu y, phá ung hội tọa giả đắc xa nhất thặng, thỉ trĩ giả đắc xa ngũ thặng” , , (Liệt ngự khấu ) Vua Tần bị bệnh, vời thầy thuốc lại, kẻ mổ mụt sưng làm vỡ nhọt, được xe một cỗ, kẻ liếm trĩ được xe năm cỗ.

Từ điển Thiều Chửu

① Liếm, lấy lưỡi liếm vật gì gọi là thỉ. Ta quen đọc là chữ để. Trang Tử : Tần vương hữu bệnh triệu y, phá ung toà giả đắc xa nhất thặng, thỉ trĩ giả đắc xa ngũ thặng vua Tần bị bệnh, vời thầy thuốc lại, kẻ mổ vỡ nhọt lớn, được xe một cỗ, kẻ liếm trĩ được xe năm cỗ.

Tự hình 2

Dị thể 12

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

thỉ [chỉ, thị, để]

U+8213, tổng 14 nét, bộ thiệt 舌 (+8 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

liếm

Tự hình 2

Dị thể 2

Chữ gần giống 6

Bình luận 0

thỉ

U+8C55, tổng 7 nét, bộ thỉ 豕 (+0 nét)
phồn & giản thể, tượng hình