Có 5 kết quả:

帴 tàn戋 tàn戔 tàn残 tàn殘 tàn

1/5

tàn [tiên, tiễn]

U+5E34, tổng 11 nét, bộ cân 巾 (+8 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái khăn tay — Áo lót mình của phụ nữ thời xưa — Các âm khác Tiên, Tiễn. Xem các âm này.

Tự hình 2

Dị thể 2

Bình luận 0

tàn [tiên]

U+620B, tổng 5 nét, bộ qua 戈 (+1 nét)
giản thể, hội ý

Từ điển trích dẫn

1. Giản thể của chữ .

Tự hình 3

Dị thể 1

Bình luận 0

tàn [tiên]

U+6214, tổng 8 nét, bộ qua 戈 (+4 nét)
phồn thể, hội ý

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) “Tiên tiên” : (1) Bé nhỏ, nhỏ nhặt. ◇Liêu trai chí dị : “Tiên tiên vi vật, tưởng thái sử diệc đương vô sở dụng” , (Tiểu quan nhân ) Vật nhỏ mọn tưởng quan thái sử cũng chẳng dùng đến. (2) Tích tụ.
2. Một âm là “tàn”. (Tính) § Thông “tàn” .

Từ điển Thiều Chửu

① Tiên tiên nhỏ nhặt.
② Một âm là tàn. Cùng nghĩa với chữ tàn .

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Làm hại — Thừa ra. Dư thừa — Một âm là Tiên. Xem Tiên.

Tự hình 3

Dị thể 2

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

tàn

U+6B8B, tổng 9 nét, bộ ngạt 歹 (+5 nét)
giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

1. thiếu
2. tàn, còn sót lại

Từ điển trích dẫn

1. Giản thể của chữ .

Từ điển Trần Văn Chánh

① Giết hại, làm hại: Giết hại lẫn nhau, nồi da xáo thịt;
② Hung ác, tàn ác: rất tàn ác;
③ Hỏng, hư hại, rách, sứt mẻ: Hàng hỏng; Bộ sách này đã bị làm rách;
④ Thiếu, khuyết, tàn tật: Những người già, yếu, bệnh, tật;
⑤ Thừa: Cơm thừa canh cặn;
⑥ Còn rớt lại, còn sót lại. tàn dư [cányú] Tàn dư, phần còn rớt lại: Tàn dư phong kiến;
⑦ Sắp hết, cuối: Cuối đông;
⑧ (văn) Giết.

Từ điển Trần Văn Chánh

Như

Tự hình 2

Dị thể 6

Từ ghép 6

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

tàn

U+6B98, tổng 12 nét, bộ ngạt 歹 (+8 nét)
phồn thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

1. thiếu
2. tàn, còn sót lại

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Giết hại, hủy hoại. ◎Như: “cốt nhục tương tàn” ruột thịt giết hại lẫn nhau. ◇Mặc Tử : “Trảm kì thụ mộc, tàn kì thành quách” , (Thiên chí hạ ) Chặt cây cối, hủy hoại thành quách.
2. (Tính) Hung ác, hung bạo. ◎Như: “tàn nhẫn” , “tàn bạo” .
3. (Tính) Thiếu, khuyết. ◎Như: “tàn tật” khuyết tật.
4. (Tính) Thừa, còn lại. ◎Như: “tàn bôi” chén rượu thừa (tiệc đã tàn), “tàn dạ” đêm tàn, “tàn đông” cuối đông.
5. (Danh) Kẻ tàn ác, sự bạo ngược. ◇Sử Kí : “Vị thiên hạ trừ tàn dã” (Trương Nhĩ, Trần Dư truyện ) Vì thiên hạ mà diệt trừ quân hung bạo.

Từ điển Thiều Chửu

① Tàn ác, tàn hại.
② Tàn, cái gì dùng rồi còn thừa lại gọi là tàn, như tàn bôi chén rượu thừa (tiệc đã tàn), tàn dạ đêm tàn, nghĩa là chỉ còn một chút nữa thì sáng.
③ Thiếu, người không đủ các chi thể gọi là tàn tật .
④ Giết.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Giết hại, làm hại: Giết hại lẫn nhau, nồi da xáo thịt;
② Hung ác, tàn ác: rất tàn ác;
③ Hỏng, hư hại, rách, sứt mẻ: Hàng hỏng; Bộ sách này đã bị làm rách;
④ Thiếu, khuyết, tàn tật: Những người già, yếu, bệnh, tật;
⑤ Thừa: Cơm thừa canh cặn;
⑥ Còn rớt lại, còn sót lại. tàn dư [cányú] Tàn dư, phần còn rớt lại: Tàn dư phong kiến;
⑦ Sắp hết, cuối: Cuối đông;
⑧ (văn) Giết.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Làm tổn hại tới – Xấu xa độc ác. Td: Hung tàn — Héo mòn. Còn dư lại, sót lại. Hát nói của Nguyễn Công Trứ có câu: » E đến khi nhị rữa hoa tàn, xuân một khác dễ ngàn vàng đổi chác «.

Tự hình 5

Dị thể 4

Từ ghép 60

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0