Có 8 kết quả:

嗓 tảng磉 tảng脏 tảng顙 tảng颡 tảng駔 tảng驵 tảng髒 tảng

1/8

tảng

U+55D3, tổng 13 nét, bộ khẩu 口 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

cổ họng

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Cổ họng. § Tục gọi cuống họng là “tảng tử” .

Từ điển Thiều Chửu

① Cổ. Tục gọi đầu cổ họng là tảng tử .

Từ điển Trần Văn Chánh

① Cuống họng;
② Tiếng: Cô ta đã bị tắt tiếng.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cổ họng. Yếu hầu. Còn gọi là Tảng tử .

Tự hình 2

Dị thể 1

Chữ gần giống 2

Từ ghép 1

Bình luận 0

tảng

U+78C9, tổng 15 nét, bộ thạch 石 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

đá tảng

Từ điển Thiều Chửu

① Ðá tảng, dùng để kê chân cột.

Từ điển Trần Văn Chánh

Đá tảng, cục tán (kê chân cột).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Hòn đá lớn kê chân cột thời xưa. Cũng gọi là Thạch tảng — Ta còn hiểu là hòn đá lớn, phiến đá. Ca dao: » Chùa này có một ông thầy, có hòn đá tảng có cây ngô đồng «.

Tự hình 2

Chữ gần giống 7

Bình luận 0

tảng [táng, tạng]

U+810F, tổng 10 nét, bộ nhục 肉 (+6 nét)
giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

1. (xem: khảng tảng )
2. bẩn thỉu

Từ điển trích dẫn

1. Giản thể của chữ .
2. Giản thể của chữ .

Từ điển Trần Văn Chánh

Bẩn: Bẩn thỉu; Vải màu nhạt dễ bẩn. Xem [zàng].

Tự hình 2

Dị thể 3

Chữ gần giống 1

Từ ghép 1

Bình luận 0

tảng

U+9859, tổng 19 nét, bộ hiệt 頁 (+10 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

trán (trên đầu)

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Trán. ◇Sử Kí : “Đông môn hữu nhân, kì tảng loại Nghiêu” , (Khổng Tử thế gia ) Ở cửa thành phía đông có một người trán giống Nghiêu.
2. (Danh) Phiếm chỉ đầu. ◇Từ Hoằng Tổ : “Tự tảng cập chỉ” (Từ hà khách du kí ) Từ đầu tới chân.
3. (Danh) Cổ họng.
4. (Động) Lạy đầu sát đất. ◇Công Dương truyện : “Tái bái tảng” (Chiêu Công nhị thập ngũ niên ) Lại bái lạy sát đất.

Từ điển Thiều Chửu

① Cái trán. Lễ lạy của người có tang gọi là khể tảng , cũng như chữ khể thủ .

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) ① Cái trán: Lạy rập trán xuống đất (cách lạy của người có tang);
② Cúi lạy sát đất.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái trán.

Tự hình 2

Dị thể 2

Chữ gần giống 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

tảng

U+98A1, tổng 16 nét, bộ hiệt 頁 (+10 nét)
giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

trán (trên đầu)

Từ điển trích dẫn

1. Giản thể của chữ

Từ điển Trần Văn Chánh

Như

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) ① Cái trán: Lạy rập trán xuống đất (cách lạy của người có tang);
② Cúi lạy sát đất.

Tự hình 2

Dị thể 2

Chữ gần giống 1

Bình luận 0

tảng [tổ]

U+99D4, tổng 15 nét, bộ mã 馬 (+5 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

ngựa khoẻ

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Ngựa cao lớn mạnh khỏe, tuấn mã.
2. (Danh) Người làm môi giới buôn bán.
3. (Danh) Phiếm chỉ nhà buôn, thương nhân.
4. (Danh) “Tảng tử” kẻ giảo hoạt, lưu manh, vô lại.
5. Một âm là “tổ”. Cũng như “tổ” .

Từ điển Thiều Chửu

① Ngựa khỏe. Kẻ lái chợ giảo hoạt gọi là tảng quái .
② Một âm là tổ. Cùng nghĩa với chữ tổ .

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) Ngựa khỏe.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Con ngựa tốt.

Tự hình 2

Dị thể 2

Bình luận 0

tảng [tổ]

U+9A75, tổng 8 nét, bộ mã 馬 (+5 nét)
giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

ngựa khoẻ

Từ điển trích dẫn

1. Giản thể của chữ .

Từ điển Trần Văn Chánh

Như

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) Ngựa khỏe.

Tự hình 2

Dị thể 2

Bình luận 0

tảng [tang, táng]

U+9AD2, tổng 21 nét, bộ cốt 骨 (+12 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

1. (xem: khảng tảng )
2. bẩn thỉu

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) Dơ, bẩn. ◎Như: “hựu tảng hựu phá đích y phục” quần áo vừa dơ dáy vừa rách rưới.
2. (Tính) Thô lỗ, thiếu nhã nhặn. ◎Như: “tảng thoại” chuyện thô tục.
3. (Động) Làm cho ô uế, làm dơ bẩn. ◇Nhi nữ anh hùng truyện : “Cha nhất lai thị vi hành hảo, nhị lai dã phạ tảng liễu ngã đích điếm” , (Đệ tam hồi).
4. § Còn đọc là “tang”.

Từ điển Thiều Chửu

① Khảng tảng mình mẩy béo mập.
② Tục dùng làm tiếng gọi sự dơ bẩn.

Từ điển Trần Văn Chánh

Bẩn: Bẩn thỉu; Vải màu nhạt dễ bẩn. Xem [zàng].

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Dơ bẩn. Cáu gét. Đóng bụi đất.

Tự hình 1

Dị thể 4

Chữ gần giống 1

Từ ghép 2

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0