Có 1 kết quả:

洒 sěn ㄙㄣˇ

1/1

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Vẩy nước. ◎Như: “tảo địa tiên sái nhất ta thủy” trước khi quét đất cần vẩy ít nước.
2. (Danh) “Sái gia” tiếng tự xưng (thời Tống Nguyên). ◇Thủy hử truyện : “Dương Chí đạo: Hảo hán kí nhiên nhận đắc sái gia” : (Đệ thập nhị hồi) Dương Chí nói: vị hảo hán đã nhận ra tôi.
3. (Tính) Tự tại, không câu thúc. ◎Như: “sái như” tiêu sái phiêu dật.
4. Một âm là “tẩy”. (Động) Gội rửa. § Thông “tẩy” .
5. (Phó) “Tẩy nhiên” sợ hoảng, sửng sốt. ◇Trang Tử : “Ngô tẩy nhiên dị chi” (Canh Tang Sở ) Ta kinh ngạc lấy làm lạ.
6. Một âm là “tiển”. (Phó) Cung kính. ◎Như: “tiển nhiên” dáng cung kính. ◇Sử Kí : “Thị nhật quan Phạm Sư chi kiến giả, quần thần mạc bất tiển nhiên biến sắc dịch dong giả” , (Quyển thất thập cửu, Phạm Sư Thái Trạch truyện ) Ngày hôm đó thấy Phạm Sư, quần thần không ai là không biến sắc mặt, kính nể.
7. Lại một âm là “thối”. (Tính) Chót vót. ◇Thi Kinh : “Tân đài hữu thối” (Bội phong , Tân đài ) Cái đài mới có dáng cao chót vót.
8. § Giản thể của chữ .

Tự hình 4

Dị thể 7

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0