Có 1 kết quả:

phạt

1/1

phạt

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

1. chinh phạt
2. chặt

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Đánh, đem binh đi đánh dẹp. ◎Như: “chinh phạt” đem quân đi đánh nơi xa.
2. (Động) Nện, đập. ◎Như: “phạt cổ” đánh trống.
3. (Động) Chặt, đốn. ◎Như: “phạt mộc” chặt cây.
4. (Động) Khoe công. ◇Luận Ngữ : “Mạnh Chi Phản bất phạt” (Ung dã ) Ông Mạnh Chi Phản không khoe công. § Xem thêm chữ 殿.
5. (Động) Đâm chém, đánh giết.

Từ điển Thiều Chửu

① Ðánh, đem binh đi đánh nước người gọi là phạt.
② Nện, như phạt cổ đánh trống.
③ Chặt, như phạt mộc chặt cây.
④ Khoe công.
⑤ Ðâm chém đánh giết cũng gọi là phạt.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Chặt, đốn (cây): Chặt mấy gốc cây; Nghề đốn gỗ;
② Phạt, đánh, dẹp: Chinh phạt; Thảo phạt; Bắc phạt;
③ (văn) Đánh, nện: Đánh trống;
④ (văn) Sát phạt, đánh giết;
⑤ (văn) Khoe khoang: Hay khoe khoang; Không kiêu ngạo khoe khoang.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Đánh giặc. Đánh kẻ có lỗi — Đem binh đi đánh. Td: Chinh phạt — Tự khoe công lao của mình — Đánh. Gõ.

Từ ghép 14