Có 1 kết quả:

bộc
Âm Hán Việt: bộc
Tổng nét: 14
Bộ: nhân 人 (+12 nét)
Lục thư: hình thanh & hội ý
Hình thái:
Nét bút: ノ丨丨丨丶ノ一丶ノ一一一ノ丶
Thương Hiệt: OTCO (人廿金人)
Unicode: U+50D5
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: rất cao
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: cao

Âm đọc khác

Âm Quan thoại: ㄆㄨˊ
Âm Nôm: bọc, bộc
Âm Nhật (onyomi): ボク (boku)
Âm Nhật (kunyomi): しもべ (shimobe)
Âm Hàn:
Âm Quảng Đông: buk6

Tự hình 5

Dị thể 6

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

1/1

bộc

phồn thể

Từ điển phổ thông

1. người đầy tớ
2. người cầm cương ngựa

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Đầy tớ. ◎Như: “nô bộc” đầy tớ, “bộc nhân” người hầu hạ.
2. (Danh) Kẻ cầm cương. ◎Như: Ngày xưa có chức “Thái bộc tự” coi về việc xe ngựa cho vua.
3. (Động) Đánh xe. ◇Luận Ngữ : “Tử thích Vệ, Nhiễm Hữu bộc” , (Tử Lộ ) (Khổng) Tử tới nước Vệ, Nhiễm Hữu đánh xe.
4. (Đại) Kẻ hèn này. § Lời nói nhún mình dùng trong thư từ. ◇Tư Mã Thiên : “Bộc hoài dục trần chi nhi vị hữu lộ” (Báo Nhậm Thiếu Khanh thư ) Kẻ hèn này muốn trình bày lẽ đó nhưng chưa có cơ hội.

Từ điển Thiều Chửu

① Ðầy tớ.
② Kẻ cầm cương, ngày xưa có chức Thái bộc tự coi về việc xe ngựa cho vua.
③ Kẻ hèn này, lời thư từ nói nhún mình gọi là bộc.
④ Lóc cóc, như phong trần bộc bộc đi lại lóc cóc, nghĩa là phải xông pha gió bụi, không được nghỉ ngơi.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Đầy tớ;
② (văn) Tôi, kẻ hèn này (từ dùng để khiêm xưng trong thư từ qua lại): Nghe ông bị cháy nhà, tôi lúc mới nghe qua thì giật mình, giữa chừng thì nghi ngờ, cuối cùng lại mừng (Liễu Tôn Nguyên: Hạ thất hoả thư);
③ (văn) Đi khắp, chạy khắp: Xông pha gió bụi khắp nơi.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Người đày tớ — Tiếng tự xưng khiêm nhường. Có nghĩa là tôi.

Từ ghép 14