Có 1 kết quả:

kiệm

1/1

kiệm

phồn thể

Từ điển phổ thông

tiết kiệm

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) Tằn tiện, dè sẻn. ◇Lí Thương Ẩn 李商隱: “Thành do cần kiệm phá do xa” 成由勤儉破由奢 (Vịnh sử 詠史) Nên việc là do dè xẻn, đổ vỡ vì hoang phí.
2. (Tính) Khiêm hòa, tiết chế. ◎Như: “cung kiệm” 恭儉 cung kính khiêm hòa.
3. (Tính) Thiếu thốn. ◎Như: “bần kiệm” 貧儉 nghèo thiếu, “kiệm bạc” 儉薄 ít ỏi nhỏ mọn.
4. (Tính) Mất mùa, thu hoạch kém. ◎Như: “kiệm tuế” 儉歲 năm mất mùa .

Từ điển Thiều Chửu

① Tằn tiện, có tiết chế mà không phung phá láo gọi là kiệm.
② Thiếu, như bần kiệm 貧儉 nghèo thiếu, kiệm bạc 儉薄 ít ỏi nhỏ mọn.
③ Năm mất mùa cũng gọi là kiệm tuế 儉歲.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Tiết kiệm: 勤儉 Cần kiệm;
② (văn) Thiếu kém, ít ỏi: 貧儉 Nghèo thiếu; 儉歲 Năm mất mùa.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cột cho gọn lại — Thâu bớt lại — Dè xẻn, không hoang phí — Thiếu hụt.

Từ ghép 6