Có 1 kết quả:

thôn
Âm Hán Việt: thôn
Tổng nét: 7
Bộ: khẩu 口 (+4 nét)
Lục thư: hình thanh
Hình thái:
Nét bút: 一一ノ丶丨フ一
Thương Hiệt: HKR (竹大口)
Unicode: U+541E
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: cao
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: cao

Âm đọc khác

Âm Quan thoại: tūn ㄊㄨㄣ
Âm Nôm: thôn, xôn
Âm Nhật (onyomi): ドン (don), トン (ton), テン (ten)
Âm Nhật (kunyomi): のむ (nomu)
Âm Quảng Đông: tan1

Tự hình 3

Dị thể 3

Chữ gần giống 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

1/1

thôn

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

1. nuốt
2. tiêu diệt

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Nuốt, ngốn. ◎Như: “thôn phục dược hoàn” nuốt trửng viên thuốc, “lang thôn hổ yết” ăn ngốn ngấu (như sói, như cọp), “hốt luân thôn táo” nuốt trửng quả táo (làm sự việc hồ đồ, bừa bãi, thiếu suy xét). ◇Trần Quốc Tuấn : “Dự Nhượng thôn thán nhi phục chủ thù” (Dụ chư bì tướng hịch văn ) Dự Nhượng nuốt than mà báo thù cho chủ.
2. (Động) Tiêu diệt, chiếm đoạt. ◎Như: “tinh thôn” chiếm lấy. § Cũng viết là . ◇Tam quốc diễn nghĩa : “Viên Thiệu tồn nhật, thường hữu thôn Liêu Đông chi tâm” , (Đệ tam thập tam hồi) Viên Thiệu khi còn sống, thường có ý muốn thôn tính Liêu Đông.
3. (Động) Bao hàm, chứa đựng. ◇Phạm Trọng Yêm : “Hàm viễn san, thôn Trường Giang, hạo hạo sương sương” , , (Nhạc Dương Lâu kí ) Ngậm núi xa, nuốt Trường Giang, mênh mông cuồn cuộn.
4. (Danh) Họ “Thôn”.

Từ điển Thiều Chửu

① Nuốt, ăn không nhai cứ nuốt ngay xuống gọi là thôn.
② Diệt mất. Ðánh lấy đất nước người ta thu làm đất nước mình gọi là tính thôn . Cũng viết là .

Từ điển Trần Văn Chánh

① Nuốt, nuốt trửng, ngốn: Ăn ngốn ngấu, ăn như hổ ngốn; Nuốt trửng quả táo. (Ngr) Tiếp thu một cách bừa bãi;
② Xâm lấn, thôn tính, diệt mất: Thôn tính tiêu diệt.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cho vào miệng mà nuốt — Chiếm lấy.

Từ ghép 11