Có 1 kết quả:

ngâm
Âm Hán Việt: ngâm
Tổng nét: 7
Bộ: khẩu 口 (+4 nét)
Lục thư: hình thanh
Hình thái:
Nét bút: 丨フ一ノ丶丶フ
Thương Hiệt: ROIN (口人戈弓)
Unicode: U+541F
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: cao
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: cao

Âm đọc khác

Âm Quan thoại: yín ㄧㄣˊ
Âm Nôm: gặm, gầm, ngăm, ngăn, ngâm, ngợm
Âm Nhật (onyomi): ギン (gin)
Âm Hàn:
Âm Quảng Đông: jam4, ngam4

Tự hình 3

Dị thể 6

Chữ gần giống 5

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

1/1

ngâm

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

ngâm thơ

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Rên rỉ. ◇Đái Đồng : “Thống vi thân ngâm” (Lục thư cố ) Đau thì rên rỉ.
2. (Động) Than van. ◇Chiến quốc sách : “Tước lập bất chuyển, trú ngâm tiêu khốc” , (Sở sách nhất ) Đứng như con chim tước, ngày than đêm khóc.
3. (Động) Ngâm, vịnh, đọc. ◎Như: “ngâm nga” , “ngâm vịnh” . ◇Trang Tử : “Ỷ thụ nhi ngâm, cứ cảo ngô nhi minh” , (Đức sung phù ) Tựa cây mà ngâm nga, dựa gốc ngô đồng khô mà nhắm mắt.
4. (Động) Bày tỏ, trữ tả, diễn đạt. ◇Văn tâm điêu long : “Cảm vật ngâm chí, mạc phi tự nhiên” , (Minh thi ).
5. (Động) Kêu. ◇Tào Thực : “Cô nhạn phi nam du, Quá đình trường ai ngâm” , (Tạp thi ) Nhạn lẻ bay về nam, Qua sân kêu thương dằng dặc.
6. (Động) Thổi, xuy tấu. ◇Khương Quỳ : “Dư mỗi tự độ khúc, ngâm đỗng tiêu, Thương Khanh triếp ca nhi họa chi” , , (Giác chiêu , Từ tự ).
7. (Động) Nói lắp bắp, nói không rõ ràng.
8. (Danh) Một thể thơ cổ. ◎Như: “Lương phụ ngâm” của Khổng Minh, “Bạch đầu ngâm” của Văn Quân.
9. (Danh) Họ “Ngâm”.

Từ điển Thiều Chửu

① Ngâm. Ðọc thơ đọc phú kéo giọng dài ra gọi là ngâm, như ngâm nga , ngâm vịnh , v.v. Người ốm đau rên rỉ gọi là thân ngâm .

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Rên rỉ. Tiếng rên — Đọc kéo dài và lên giọng xuống giọng — Tên một thể văn vần, ở Việt Nam là thể Song Thất Lục bát. Td: Chinh phụ ngâm khúc — Đọc thơ với âm điệu dễ nghe. Đoạn trường tân thanh có câu: » Thông minh vốn sẵn tính trời, pha nghề thi hoạ đủ mùi ca ngâm «.

Từ ghép 14