Có 1 kết quả:

lân
Âm Hán Việt: lân
Tổng nét: 15
Bộ: sơn 山 (+12 nét)
Lục thư: hình thanh
Hình thái:
Nét bút: 丨フ丨丶ノ一丨ノ丶ノフ丶一フ丨
Thương Hiệt: UFDQ (山火木手)
Unicode: U+5D99
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: thấp
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: trung bình

Âm đọc khác

Âm Quan thoại: lín ㄌㄧㄣˊ
Âm Nôm: lân
Âm Nhật (onyomi): リン (rin)
Âm Hàn:
Âm Quảng Đông: leon4

Tự hình 2

Dị thể 4

Chữ gần giống 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

1/1

lân

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

(xem: lân tuân )

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) “Lân tuân” : (1) Chập chùng, chót vót. ◇Nguyễn Du : “Lưỡng sơn tương đối thạch lân tuân” (Tam Giang khẩu đường dạ bạc ) Hai ngọn núi đối nhau, đá chập chùng, chót vót. (2) Gầy guộc trơ xương. (3) Cương nghị, chính trực. ◎Như: “Văn Thiên Tường phong cốt lân tuân, kì chí tử bất khuất đích tiết tháo truyền tụng thiên cổ” , Văn Thiên Tường phong cách cương nghị chính trực, bất khuất đến chết, tiết tháo truyền tụng nghìn đời.
2. (Tính) “Lân lân” : Cao thấp, gồ ghề, lởm chởm (thế núi). (2) Cứng cỏi, có khí tiết.

Từ điển Thiều Chửu

① Lân tuân chỗ sườn núi chập trùng hom hỏm.

Từ điển Trần Văn Chánh

lân tuân [línxún] (văn) ① Gồ ghề, lởm chởm, chập chùng, trùng điệp: Núi non trùng điệp; Đá tai mèo lởm chởm;
② Gầy: Gầy guộc trơ xương.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Dáng núi gập ghềnh, cũng nói Lân lân ( gập ghềnh ).

Từ ghép 3