Có 2 kết quả:

kiếtkiệt
Âm Hán Việt: kiết, kiệt
Tổng nét: 10
Bộ: mộc 木 (+6 nét)
Lục thư: hội ý
Hình thái:
Nét bút: ノフ丶一フ丨一丨ノ丶
Thương Hiệt: NQD (弓手木)
Unicode: U+6840
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: trung bình
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: trung bình

Âm đọc khác

Âm Quan thoại: jié ㄐㄧㄝˊ
Âm Nôm: kẹt, kiệt, kịt
Âm Nhật (onyomi): ケツ (ketsu)
Âm Nhật (kunyomi): ます (masu), はりつけ (haritsuke)
Âm Hàn:
Âm Quảng Đông: git6

Tự hình 2

Dị thể 5

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

1/2

kiết

phồn & giản thể

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Dáng cỏ cây tươi tốt rậm rạp. Cũng nói Kiết kiết — Một âm khác là Kiệt.

kiệt

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

vua Kiệt (đời nhà Hạ)

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Cọc cho gà đậu. ◇Thi Kinh : “Kê tê vu kiệt, Nhật chi tịch hĩ” , (Vương phong , Quân tử vu dịch ) Gà đậu trên cọc, Ngày đã tối rồi.
2. (Danh) Người có tài năng xuất chúng. § Thông “kiệt” .
3. (Danh) Cuối đời nhà Hạ có một nhà vua ác, dân gọi là vua “Kiệt” .
4. (Danh) Hình phạt xé xác thời xưa.
5. (Danh) Họ “Kiệt”.
6. (Tính) Hung bạo. ◇Hàn Phi Tử : “Quan lại nhược nhi nhân dân kiệt, như thử tắc quốc táo” , (Vong trưng ) Quan lại nhu nhược thì dân hung dữ, như vậy quốc gia tất nhiễu loạn.
7. (Động) Gánh, vác. ◇Tả truyện : “Kiệt thạch dĩ đầu nhân” (Thành Công nhị niên ) Vác đá ném người.

Từ điển Thiều Chửu

① Kẻ hay giết hại người, cuối đời nhà Hạ có một nhà vua ác, dân gọi là vua Kiệt.
② Hình xé xác.
③ Cùng một nghĩa với chữ kiệt .
④ Gánh vác.

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) ① Kẻ hay giết người;
② Hình phạt xé xác;
③ Như (bộ );
④ Gánh, vác;
⑤ [Jié] Tên ông vua cuối đời nhà Hạ (Trung Quốc).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái cọc gỗ — Tên vị vua cuối cùng của nhà Hạ — Dùng như chữ Kiệt — Một âm khác là Kiết.

Từ ghép 1