Có 1 kết quả:

cuồng phu

1/1

Từ điển trích dẫn

1. Người có hành vi phóng đãng, không câu nệ tiểu tiết. ◇Hậu Hán Thư : “Hốt hữu túy tửu cuồng phu, phân tranh đạo lộ, kí vô tôn nghiêm chi nghi, khởi thức thượng hạ chi biệt” , , , (Độc hành truyện , Tiếu Huyền ).
2. Người cuồng vọng, không biết gì cả. ◇Kinh bổn thông tục tiểu thuyết : “Hà vật cuồng phu, cảm hủy báng triều chánh như thử?” , ? (Ảo tướng công ẩm hận bán san đường ).
3. Chỉ người ngang ngược làm xằng. ◇Mặc Tử : “Vũ Vương nãi công cuồng phu, phản Thương chi Chu” , (Phi công hạ ).
4. Người có tinh thần bệnh hoạn bất thường. ◇Thôi Báo : “Hữu nhất bạch thủ cuồng phu, bị phát đề hồ, loạn lưu nhi độ, kì thê tùy hô chỉ chi, bất cập, toại đọa hà thủy tử” , , , , , (Cổ kim chú , Quyển trung , Âm nhạc ).
5. Dùng làm khiêm từ. ◇Hậu Hán Thư : “(Lí) Cố cuồng phu hạ ngu, bất đạt đại thể, thiết cảm cổ nhân nhất phạn chi báo, huống thụ cố ngộ nhi dong bất tận hồ!” , , , (Lí Cố truyện ).
6. Thời xưa, tiếng khiêm nhường của người vợ nói về chồng mình. ◇Lí Bạch : “Ngọc thủ khai giam trường thán tức, Cuồng phu do thú giao Hà Bắc” , (Đảo y thiên ).
7. Thời cổ chỉ người trừ tà ma.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Kẻ phóng túng, không biết giữ gìn — Kẻ xấu xa. Cũng là tiếng khiêm nhường khi người vợ nói về chồng mình.

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0