Có 1 kết quả:

cần
Âm Hán Việt: cần
Tổng nét: 7
Bộ: thảo 艸 (+4 nét)
Lục thư: hình thanh
Hình thái:
Nét bút: 一丨丨ノノ一丨
Thương Hiệt: THML (廿竹一中)
Unicode: U+82B9
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: thấp
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: trung bình

Âm đọc khác

Âm Quan thoại: qín ㄑㄧㄣˊ
Âm Nôm: cần
Âm Nhật (onyomi): キン (kin)
Âm Nhật (kunyomi): せり (seri)
Âm Hàn:
Âm Quảng Đông: kan4

Tự hình 2

Dị thể 5

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

1/1

cần

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

rau cần

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Rau “cần” (lat. Petroselinum crispum). ◇Thi Kinh : “Tư nhạo Phán thủy, Bạc thái kì cần” , (Lỗ tụng , Phán thủy ) Nghĩ yêu thích sông Phán, Hãy hái rau cần ở đấy. § Bài thơ này khen vua Hi Công có công sửa lại nhà học Phán cung . Vì thế đời sau nói học trò được vào trường học nhà vua là “thái cần” hay “nhập phán” . ◇Liêu trai chí dị : “Niên nhị thập hữu cơ, thượng bất năng xuyết nhất cần” , (Hồ hài ) Tuổi đã ngoài hai mươi, mà vẫn chưa đậu nổi kì thi hạch.

Từ điển Thiều Chửu

① Rau cần. Kinh Thi có câu: Tư nhạo Phán thuỷ, bạc thái kì cần nghĩ thích sông Phán, chúng hái rau cần, là bài thơ khen vua hi Công có công sửa lại nhà học phán cung. Vì thế đời sau nói học trò được vào tràng học nhà vua là thái cần hay nhập phán vậy.

Từ điển Trần Văn Chánh

Rau cần: Yêu thích sông Phán, bèn hái rau cần (Thi Kinh). cần thái [qíncài] Rau cần.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tên một loại rau, cọng dài, ruột rỗng, có mùi thơm. Ta cũng gọi là rau Cần.

Từ ghép 1