Có 1 kết quả:

hoá

1/1

hoá

phồn thể

Từ điển phổ thông

1. tiền tệ
2. hàng hoá

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Của cải. ◎Như: “tài hóa” của cải.
2. (Danh) Hàng hóa, thương phẩm. ◎Như: “quốc hóa” hàng nhà nước bán ra, “bách hóa” hàng hóa thường dùng nói chung (quần áo, bát đĩa, ...).
3. (Danh) Tiền tệ. ◎Như: “hóa tệ” tiền tệ.
4. (Danh) Tiếng dùng để chửi mắng. ◎Như: “bổn hóa” đồ ngu, “xuẩn hóa” thứ đần độn.
5. (Động) Bán. ◇Tây du kí 西: “Khước hựu điền viên hoang vu, y thực bất túc, chỉ đắc chước lưỡng thúc sài tân, thiêu hướng thị trần chi gian, hóa kỉ văn tiền, địch kỉ thăng mễ” , , , , , (Đệ nhất hồi) Lại thêm ruộng vườn hoang vu, áo cơm chẳng đủ, chỉ đẵn được vài bó củi, mang ra chợ, bán được mấy mấy đồng tiền, mua dăm thưng gạo.
6. (Động) Đút của, hối lộ. ◇Mạnh Tử : “Vô xứ nhi quỹ chi, thị hóa chi dã” , (Công Tôn Sửu hạ ) Không có cớ gì mà đưa cho, thế là hối lộ vậy.

Từ điển Thiều Chửu

① Của, như hoá tệ của cải. Phàm vật gì có thể đổi lấy tiền được đều gọi là hoá.
② Bán, như sách Mạnh Tử nói vô xứ nhi quỹ chi, thị hoá chi dã không có cớ gì mà đưa cho, thế là bán đấy vậy.
③ Đút của.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Hàng, hàng hoá: Đặt hàng; Nhập khẩu một số hàng hoá;
② Tiền, tiền tệ: Tiền tệ;
③ Bán Bán ra; Không có cớ gì mà đưa cho, thế là bán đó vậy (Mạnh tử);
④ (văn) Đút của;
⑤ (chửi) Đồ, thằng, con: Đồ ngu; Con đĩ.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tiền bạc — Vật đem bán lấy tiền được. Tức các loại hàng. Ta cũng gọi là hàng hoá — Đem bán — Cho tiền.

Từ ghép 31