Có 3 kết quả:
can • hãn • hạn
Âm Hán Việt: can, hãn, hạn
Tổng nét: 11
Bộ: kim 金 (+3 nét)
Lục thư: hình thanh
Hình thái: ⿰金干
Nét bút: ノ丶一一丨丶ノ一一一丨
Thương Hiệt: CMJ (金一十)
Unicode: U+91EC
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: rất thấp
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: rất thấp
Tổng nét: 11
Bộ: kim 金 (+3 nét)
Lục thư: hình thanh
Hình thái: ⿰金干
Nét bút: ノ丶一一丨丶ノ一一一丨
Thương Hiệt: CMJ (金一十)
Unicode: U+91EC
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: rất thấp
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: rất thấp
Âm đọc khác
Âm Pinyin: gān ㄍㄢ, hàn ㄏㄢˋ
Âm Nôm: cỡn, hàn
Âm Nhật (onyomi): カン (kan)
Âm Nhật (kunyomi): こて (kote)
Âm Quảng Đông: hon6
Âm Nôm: cỡn, hàn
Âm Nhật (onyomi): カン (kan)
Âm Nhật (kunyomi): こて (kote)
Âm Quảng Đông: hon6
Tự hình 1
Dị thể 5
Bình luận 0
phồn thể
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
Gấp rút, nóng nảy — Một âm khác là Hạn.
phồn thể
Từ điển trích dẫn
1. (Danh) Một thứ bọc bằng da để che tay xạ thủ thời xưa.
2. (Danh) Phần dưới cán binh khí như qua, mâu, ... có bịt đầu tròn bằng kim loại. § Cũng như “tỗn” 鐏.
3. (Tính) Nóng nảy, cấp táo. § Thông “hãn” 悍. ◇Trang Tử 莊子: “Hữu kiên nhi man, hữu hoãn nhi hãn” 有堅而縵, 有緩而釬 (Liệt ngự khấu 列御寇) (Người ta có kẻ bề ngoài) có vẻ cứng cỏi mà (trong lòng) mềm yếu, có vẻ khoan thai mà (trong lòng) nóng nảy.
4. (Động) Cũng như “hãn” 銲.
5. § Thông “hãn” 捍.
2. (Danh) Phần dưới cán binh khí như qua, mâu, ... có bịt đầu tròn bằng kim loại. § Cũng như “tỗn” 鐏.
3. (Tính) Nóng nảy, cấp táo. § Thông “hãn” 悍. ◇Trang Tử 莊子: “Hữu kiên nhi man, hữu hoãn nhi hãn” 有堅而縵, 有緩而釬 (Liệt ngự khấu 列御寇) (Người ta có kẻ bề ngoài) có vẻ cứng cỏi mà (trong lòng) mềm yếu, có vẻ khoan thai mà (trong lòng) nóng nảy.
4. (Động) Cũng như “hãn” 銲.
5. § Thông “hãn” 捍.
phồn thể
Từ điển phổ thông
thuốc hàn (dùng để hàn kim loại)
Từ điển Thiều Chửu
① Thuốc hàn.
② Hàn các kim loại cho liền với nhau cũng gọi là hạn.
③ Mã giáp trên cánh tay.
④ Vội, kíp.
② Hàn các kim loại cho liền với nhau cũng gọi là hạn.
③ Mã giáp trên cánh tay.
④ Vội, kíp.
Từ điển Trần Văn Chánh
① Hàn;
② Thuốc hàn.
② Thuốc hàn.
Từ điển Nguyễn Quốc Hùng
Tấm sắt che cánh tay của binh sĩ thời xưa khi ra trận — Cái cán dao, mác — Một âm là Can. Xem Can.