Có 3 kết quả:

aáốc
Âm Hán Việt: a, á, ốc
Tổng nét: 7
Bộ: phụ 阜 (+5 nét)
Lục thư: hình thanh
Hình thái:
Nét bút: フ丨一丨フ一丨
Thương Hiệt: NLMNR (弓中一弓口)
Unicode: U+963F
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: rất cao
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: rất cao

Âm đọc khác

Âm Quan thoại: ā , ǎ , à , ē , ě
Âm Nôm: a
Âm Nhật (onyomi): ア (a), オ (o)
Âm Nhật (kunyomi): おもね.る (omone.ru), くま (kuma)
Âm Hàn: ,
Âm Quảng Đông: aa2, aa3, aak3, o1

Tự hình 3

Dị thể 1

Chữ gần giống 2

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

1/3

a

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

1. đống, gò
2. nương tựa
3. a dua theo
4. cái cột
5. từ chỉ sự thân mật

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Nương tựa. § Ghi chú: Ngày xưa dùng đặt tên quan lấy ý rằng cái người ấy có thể nương tựa được. ◎Như: “a hành” chức đại quan chấp chánh thời xưa, “a bảo” cận thần.
2. (Động) Hùa theo. ◎Như: “a du” du nịnh, “a tư sở hiếu” dua theo cái mình thích riêng.
3. (Động) Bênh vực, thiên tư.
4. (Tính) (1) Tiếng đặt trước tên gọi hoặc từ quan hệ thân thuộc (cha, mẹ, anh...) để diễn tả ý thân mật. ◎Như: “a bà” bà ơi, “a Vương” em Vương ơi. ◇Liêu trai chí dị : “Sanh phụ a thùy?” (Anh Ninh ) Vợ cháu tên gì? (2) Đặt trước tên tự. ◎Như: Đời Hán, tiểu tự của Tào Tháo là “A Man” .
5. (Danh) Cái đống lớn, cái gò to. ◇Tư Mã Tương Như : “Cốt hồ hỗn lưu, thuận a nhi hạ” , (Thượng lâm phú ).
6. (Danh) Phiếm chỉ núi. ◇Vương Bột : “Phỏng phong cảnh ư sùng a” (Thu nhật đăng Hồng Phủ Đằng Vương Các tiễn biệt tự ) Ngắm phong cảnh ở núi cao.
7. (Danh) Dốc núi, sơn pha. ◇Vương An Thạch : “Trắc tắc tại nghiễn, Hoặc giáng ư a” , (Kì đạo quang cập an đại sư ).
8. (Danh) Chân núi.
9. (Danh) Bờ nước. ◇Mục Thiên Tử truyện : “Bính Ngọ, thiên tử ẩm ư Hà thủy chi a” , (Quyển nhất ).
10. (Danh) Bên cạnh. ◇Vương An Thạch : “Phác phác yên lam nhiễu tứ a, Vật hoa chung hận vị năng đa” , (Nam giản lâu ).
11. (Danh) Chỗ quanh co, uốn khúc, góc hõm (núi, sông, v.v.). ◇Cổ thi : “Nhiễm nhiễm cô sanh trúc, Kết căn Thái San a” , (Nhiễm nhiễm cô sanh trúc ) Phất phơ trúc non lẻ loi, Mọc rễ chỗ quanh co trên núi Thái Sơn.
12. (Danh) Cột nhà, cột trụ. ◇Nghi lễ : “Tân thăng tây giai, đương a, đông diện trí mệnh” 西, , (Sĩ hôn lễ ).
13. (Danh) Hiên nhà, mái nhà. ◇Chu Lễ : “Đường sùng tam xích, tứ a trùng ốc” , (Đông quan khảo công kí , Tượng nhân ) Nhà cao ba thước, bốn tầng mái hiên.
14. (Danh) Một thư lụa mịn nhẹ thời xưa. ◇Sở từ : “Nhược a phất bích, la trù trướng ta” , (Chiêu hồn ).
15. (Danh) Tên đất. Tức là huyện “Đông A” , tỉnh Sơn Đông ngày nay.
16. (Danh) Họ “A”.
17. Một âm là “á”. (Trợ) Dùng làm lời giáo đầu. ◎Như: ta nói “a, à”.
18. (Thán) Biểu thị phản vấn, kinh ngạc.

Từ điển Thiều Chửu

① Cái đống lớn, cái gò to.
② Tựa. Ngày xưa dùng đặt tên quan lấy ý rằng cái người ấy có thể nương tựa được. Như a hành , a bảo , v.v.
③ A dua. Như a tư sở hiếu dua theo cái mình thích riêng.
④ Bờ bên nước.
⑤ Cái cột.
⑥ Dài mà dẹp.
⑦ Một âm là á. Dùng làm lời giáo đầu. Như ta nói a, à.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Đón ý hùa theo, a dua, thiên về một bên: Hùa theo ý muốn của người khác;
② (văn) Tựa, dựa vào;
③ (văn) Bờ sông, bờ nước, ven sông;
④ (văn) Góc, cạnh;
⑤ (văn) Cây cột, cột trụ;
⑥ (văn) Gò lớn;
⑦ (văn) Thon và đẹp;
⑧ (văn) Tiết ra, tháo ra (cứt, đái...). Xem [a].

Từ điển Trần Văn Chánh

(đph) ① Tiếng đặt ở trước câu hoặc trước tên gọi: Anh ơi!; Cha ơi!; bà ơi!; Em Vương này!.a thùy [ashuí] (văn) a. Ai? (có thể làm chủ ngữ, vị ngữ hoặc tân ngữ): ? Mảnh vườn con đào lí trống trơn, còn ai cười nói? (Tổ Khả: Tiểu trùng sơn); ? Đôn đổi sắc mặt hỏi: Tiểu nhân là ai? (Tấn thư: Vương Đôn truyện); ? Trong nhà có ai? (Nhạc phủ thi tập); b. Thứ nào, cái nào, ai?: ? Lời nói (của hai người) lúc nãy, ai là sai? (Tam quốc chí);
② Dùng trong từ phiên âm một số tên nước ngoài: An-ba-ni, An-giê-ri. Xem [e].

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái gò lớn — Nơi cong gẫy — Dựa vào — Hùa theo — Thường được dùng làm từ tượng thanh.

Từ ghép 80

a a 阿阿a ảm 阿匼a bà 阿婆a bàng 阿傍a bảo 阿保a ca 阿哥a các 阿閣a căn đình 阿根庭a căn đình 阿根廷a cô 阿家a công 阿公a di 阿姨a di đà 阿弥陀a di đà 阿彌陀a di đà kinh 阿彌陀經a di đà phật 阿彌陀佛a du 阿諛a dục 阿育a đại 阿大a đảng 阿黨a đẩu 阿斗a đổ 阿堵a đổ vật 阿堵物a gia 阿㸙a giao 阿膠a ha 阿呵a hàm 阿咸a hàm kinh 阿含經a hoành 阿衡a hộ 阿護a hương 阿香a khâu 阿丘a kiều 阿娇a kiều 阿嬌a kỳ lịch tư 阿奇历斯a kỳ lịch tư 阿奇歷斯a la hán 阿罗汉a la hán 阿羅漢a lạp 阿拉a lạp bá 阿拉伯a lạp ba mã 阿拉巴馬a lạp ba mã 阿拉巴马a lạp pháp 阿拉法a liên 阿連a ma 阿媽a man 阿曼a man 阿瞞a mẫu 阿母a mị 阿媚a mỗ tư đặc đan 阿姆斯特丹a môn 阿門a môn 阿门a na 阿那a nãi 阿嬭a nan 阿難a nguỳ 阿魏a nhĩ ba ni á 阿尔巴尼亚a nhĩ ba ni á 阿爾巴尼亞a nhĩ cập lợi á 阿尔及利亚a nhĩ cập lợi á 阿爾及利亞a nhĩ pháp 阿耳法a nông 阿儂a pha la 阿坡羅a phi 阿飛a phi 阿飞a phi lợi gia 阿非利加a phiến 阿片a phòng 阿房a phụ 阿附a phù dung 阿芙蓉a phú hãn 阿富汗a tái bái cương 阿塞拜疆a tăng kì 阿僧祇a thế 阿世a thủ dong 阿取容a tì 阿毘a tì địa ngục 阿鼻地獄a tòng 阿從a tu la 阿修羅nghênh a 迎阿

á

phồn & giản thể

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Nương tựa. § Ghi chú: Ngày xưa dùng đặt tên quan lấy ý rằng cái người ấy có thể nương tựa được. ◎Như: “a hành” chức đại quan chấp chánh thời xưa, “a bảo” cận thần.
2. (Động) Hùa theo. ◎Như: “a du” du nịnh, “a tư sở hiếu” dua theo cái mình thích riêng.
3. (Động) Bênh vực, thiên tư.
4. (Tính) (1) Tiếng đặt trước tên gọi hoặc từ quan hệ thân thuộc (cha, mẹ, anh...) để diễn tả ý thân mật. ◎Như: “a bà” bà ơi, “a Vương” em Vương ơi. ◇Liêu trai chí dị : “Sanh phụ a thùy?” (Anh Ninh ) Vợ cháu tên gì? (2) Đặt trước tên tự. ◎Như: Đời Hán, tiểu tự của Tào Tháo là “A Man” .
5. (Danh) Cái đống lớn, cái gò to. ◇Tư Mã Tương Như : “Cốt hồ hỗn lưu, thuận a nhi hạ” , (Thượng lâm phú ).
6. (Danh) Phiếm chỉ núi. ◇Vương Bột : “Phỏng phong cảnh ư sùng a” (Thu nhật đăng Hồng Phủ Đằng Vương Các tiễn biệt tự ) Ngắm phong cảnh ở núi cao.
7. (Danh) Dốc núi, sơn pha. ◇Vương An Thạch : “Trắc tắc tại nghiễn, Hoặc giáng ư a” , (Kì đạo quang cập an đại sư ).
8. (Danh) Chân núi.
9. (Danh) Bờ nước. ◇Mục Thiên Tử truyện : “Bính Ngọ, thiên tử ẩm ư Hà thủy chi a” , (Quyển nhất ).
10. (Danh) Bên cạnh. ◇Vương An Thạch : “Phác phác yên lam nhiễu tứ a, Vật hoa chung hận vị năng đa” , (Nam giản lâu ).
11. (Danh) Chỗ quanh co, uốn khúc, góc hõm (núi, sông, v.v.). ◇Cổ thi : “Nhiễm nhiễm cô sanh trúc, Kết căn Thái San a” , (Nhiễm nhiễm cô sanh trúc ) Phất phơ trúc non lẻ loi, Mọc rễ chỗ quanh co trên núi Thái Sơn.
12. (Danh) Cột nhà, cột trụ. ◇Nghi lễ : “Tân thăng tây giai, đương a, đông diện trí mệnh” 西, , (Sĩ hôn lễ ).
13. (Danh) Hiên nhà, mái nhà. ◇Chu Lễ : “Đường sùng tam xích, tứ a trùng ốc” , (Đông quan khảo công kí , Tượng nhân ) Nhà cao ba thước, bốn tầng mái hiên.
14. (Danh) Một thư lụa mịn nhẹ thời xưa. ◇Sở từ : “Nhược a phất bích, la trù trướng ta” , (Chiêu hồn ).
15. (Danh) Tên đất. Tức là huyện “Đông A” , tỉnh Sơn Đông ngày nay.
16. (Danh) Họ “A”.
17. Một âm là “á”. (Trợ) Dùng làm lời giáo đầu. ◎Như: ta nói “a, à”.
18. (Thán) Biểu thị phản vấn, kinh ngạc.

Từ điển Thiều Chửu

① Cái đống lớn, cái gò to.
② Tựa. Ngày xưa dùng đặt tên quan lấy ý rằng cái người ấy có thể nương tựa được. Như a hành , a bảo , v.v.
③ A dua. Như a tư sở hiếu dua theo cái mình thích riêng.
④ Bờ bên nước.
⑤ Cái cột.
⑥ Dài mà dẹp.
⑦ Một âm là á. Dùng làm lời giáo đầu. Như ta nói a, à.

Từ điển Trần Văn Chánh

(đph) ① Tiếng đặt ở trước câu hoặc trước tên gọi: Anh ơi!; Cha ơi!; bà ơi!; Em Vương này!.a thùy [ashuí] (văn) a. Ai? (có thể làm chủ ngữ, vị ngữ hoặc tân ngữ): ? Mảnh vườn con đào lí trống trơn, còn ai cười nói? (Tổ Khả: Tiểu trùng sơn); ? Đôn đổi sắc mặt hỏi: Tiểu nhân là ai? (Tấn thư: Vương Đôn truyện); ? Trong nhà có ai? (Nhạc phủ thi tập); b. Thứ nào, cái nào, ai?: ? Lời nói (của hai người) lúc nãy, ai là sai? (Tam quốc chí);
② Dùng trong từ phiên âm một số tên nước ngoài: An-ba-ni, An-giê-ri. Xem [e].

Từ ghép 11

ốc

phồn & giản thể

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tiếng phát ngữ từ, không có nghĩa gì — Các âm khác là A, Ả. Xem các âm này.