Có 2 kết quả:

tōu ㄊㄡㄩˊ
Âm Quan thoại: tōu ㄊㄡ, ㄩˊ
Tổng nét: 12
Bộ: nǚ 女 (+9 nét)
Lục thư: hình thanh
Hình thái:
Nét bút: フノ一ノ丶一丨フ一一丨丨
Thương Hiệt: VOMN (女人一弓)
Unicode: U+5AAE
Độ thông dụng trong Hán ngữ cổ: rất thấp
Độ thông dụng trong tiếng Trung hiện đại: rất thấp

Âm đọc khác

Âm Hán Việt: du, thâu
Âm Nôm: du
Âm Quảng Đông: tau1

Tự hình 2

Dị thể 2

Chữ gần giống 10

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

1/2

tōu ㄊㄡ

phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

1. cẩu thả, tạm bợ
2. phù phiếm

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) Khéo léo. ◇Tả truyện : “Tề quân chi ngữ thâu” (Văn công thập bát niên ) Lời của vua Tề khôn khéo.
2. (Phó) Cẩu thả. ◇Tào Thực : “Liệt sĩ đa bi tâm, tiểu nhân thâu tự nhàn” , (Tạp thi ) Liệt sĩ thường nhiều buồn khổ trong lòng, còn tiểu nhân cẩu thả buông lung nhàn dật.
3. (Động) Khinh thị, coi thường. ◇Tả truyện : “Tấn vị khả thâu dã” (Tương công tam thập niên ) Tấn chưa thể khinh thường được.
4. Một âm là “du”. (Động) An hưởng, cầu sống cho yên thân, sống tạm bợ. ◇Khuất Nguyên : “Ninh chánh ngôn bất húy dĩ nguy thân hồ, Tương tòng tục phú quý dĩ du sanh hồ” , (Sở từ , Bốc cư ) Có nên nói thẳng không tránh né để bị nguy mình không? (Hay là) theo thói giàu sang để cầu sống qua ngày cho yên thân?

Từ điển Trần Văn Chánh

① Cẩu thả, tạm bợ: Tình tạm bợ;
② Phù phiếm bạc bẽo: Phong tục ngày càng phù phiếm bạc bẽo;
③ Xem (1).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Vui vẻ — Một âm là Thâu. Xem Thâu.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Như chữ Thâu — Xem Du.

Từ điển Trung-Anh

(1) improper
(2) irregular

Từ ghép 1

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) Khéo léo. ◇Tả truyện : “Tề quân chi ngữ thâu” (Văn công thập bát niên ) Lời của vua Tề khôn khéo.
2. (Phó) Cẩu thả. ◇Tào Thực : “Liệt sĩ đa bi tâm, tiểu nhân thâu tự nhàn” , (Tạp thi ) Liệt sĩ thường nhiều buồn khổ trong lòng, còn tiểu nhân cẩu thả buông lung nhàn dật.
3. (Động) Khinh thị, coi thường. ◇Tả truyện : “Tấn vị khả thâu dã” (Tương công tam thập niên ) Tấn chưa thể khinh thường được.
4. Một âm là “du”. (Động) An hưởng, cầu sống cho yên thân, sống tạm bợ. ◇Khuất Nguyên : “Ninh chánh ngôn bất húy dĩ nguy thân hồ, Tương tòng tục phú quý dĩ du sanh hồ” , (Sở từ , Bốc cư ) Có nên nói thẳng không tránh né để bị nguy mình không? (Hay là) theo thói giàu sang để cầu sống qua ngày cho yên thân?