Có 1 kết quả:

fán ㄈㄢˊ

1/1

fán ㄈㄢˊ

phồn thể

Từ điển phổ thông

buồn rầu, phiền muộn

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) Buồn lo, sầu khổ. ◎Như: “phiền muộn” buồn rầu. ◇Tây du kí 西: “Tha kiến ngã gia sự lao khổ, nhật thường phiền não” , (Đệ nhất hồi) Ông ấy thấy tôi cảnh nhà lao khổ, ngày thường buồn phiền.
2. (Tính) Nhàm, chán. ◎Như: “phiền quyện” chán nản. ◇Lỗ Tấn : “Trạm trước khán đáo tự kỉ phát phiền” (A Q chánh truyện Q) Đứng nhìn mãi đến phát chán.
3. (Tính) Rườm rà, lôi thôi, rắc rối, nhiều nhõi. § Thông “phồn” . ◎Như: “phiền tạp” rắc rối, phiền phức. ◇Hoài Nam Tử : “Pháp tỉnh tắc bất phiền” (Chủ thuật ) Phép tắc giảm bớt thì không rườm rà.
4. (Động) Làm nhọc lòng, nhọc sức. ◇Chiến quốc sách : “Chánh giáo bất thuận giả bất khả dĩ phiền đại thần” (Tần sách nhất ) Chính giáo chưa thuận thì không thể làm phiền nhọc đại thần được.
5. (Động) Làm rầy, làm bận tới người khác (cách nói tôn trọng hoặc khách sáo). ◎Như: “phiền nâm chuyển đạt” cảm phiền ông chuyển đạt giùm.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Phiền, bứt rứt: Bứt rứt trong lòng;
② Chán, nhàm: Những câu nói ấy nghe đã nhàm tai rồi;
③ Rườm rà, lôi thôi: Phiền phức;
④ Làm phiền: Việc này phải làm phiền anh thôi.

Từ điển Trung-Anh

(1) to feel vexed
(2) to bother
(3) to trouble
(4) superfluous and confusing
(5) edgy

Từ ghép 32