Có 1 kết quả:

cōng ㄘㄨㄥ

1/1

cōng ㄘㄨㄥ

phồn thể

Từ điển phổ thông

1. thính (tai)
2. sáng suốt

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Xem xét, phân biệt phải trái. ◇Sử Kí : “Khuất Bình tật vương thính chi bất thông dã, sàm siểm chi tế minh dã” , (Khuất Nguyên Giả Sanh truyện ) Khuất Bình lo buồn về nỗi nhà vua nghe không phân biệt phải trái, để lời gièm pha che lấp trí sáng suốt.
2. (Danh) Thính lực, thính giác. ◎Như: “hữu nhĩ thất thông” tai bên phải bị điếc (mất thính giác).
3. (Tính) Thính, nghe rõ. ◎Như: “nhĩ thông mục minh” tai thính mắt sáng.
4. (Tính) Hiểu nhanh, thiên tư dĩnh ngộ. ◎Như: “thông minh” thiên tư sáng suốt, “thông tuệ” sáng trí mẫn tiệp. ◇Hán Thư : “Thông đạt hữu tài, đế thậm ái chi” , (Tuyên Nguyên Lục Vương truyện ) Hiểu suốt mọi việc và có tài năng, vua rất yêu quý.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Tinh, thính, sáng: Tai thính mắt tinh;
② (văn) Thính giác: Tai bên phải điếc.

Từ điển Trung-Anh

(1) quick at hearing
(2) wise
(3) clever
(4) sharp-witted
(5) intelligent
(6) acute

Từ ghép 20