Có 1 kết quả:

xián ㄒㄧㄢˊ

1/1

xián ㄒㄧㄢˊ

phồn thể

Từ điển phổ thông

người có đức hạnh, tài năng

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Người có đức hạnh, tài năng. ◎Như: “tuyển hiền dữ năng” đề cử người tài năng đức hạnh.
2. (Tính) Tốt lành, có tài đức. ◎Như: “hiền thê lương mẫu” vợ lành mẹ tốt, “hiền thần” bề tôi tài đức.
3. (Tính) Dùng để kính xưng người ngang hàng hoặc thấp hơn mình. ◎Như: “hiền đệ” (em), “hiền thê” (vợ).
4. (Tính) Nhọc nhằn.
5. (Động) Tôn sùng, coi trọng. ◇Lễ Kí : “Quân tử hiền kì hiền nhi thân kì thân” (Đại Học ) Bậc quân tử tôn trọng người tài đức và thân yêu người thân của mình.
6. (Động) Vượt hơn, thắng, hơn. ◎Như: “bỉ hiền ư ngô viễn hĩ” họ vượt hơn ta nhiều lắm vậy. ◇Hàn Dũ : “Sư bất tất hiền ư đệ tử” (Sư thuyết ) Thầy không hẳn phải vượt hơn học trò.
7. (Đại) Tiếng kính xưng (ngôi thứ hai): ông, ngài. § Cũng như “công” , “quân” . ◇Ngô Tiềm : “Tự cổ kỉ phiên thành dữ bại, tòng lai bách chủng xú hòa nghiên. Tế toán bất do hiền” , . (Vọng Giang Nam , Gia san hảo từ ) Từ xưa mấy phen thành với bại, từ nay trăm thứ xấu và đẹp. Tính kĩ chẳng phải vì ông.

Từ điển Trần Văn Chánh

① (Người) tài đức, (người) hiền đức, đức hạnh: Thánh hiền; Dùng người phải chọn kẻ tài đức;
② (cũ) Tôn xưng người bằng vai hoặc bậc dưới: Hiền đệ, Hiền thê, vợ hiền;
③ (văn) Ca ngợi, tán tụng;
④ (văn) Tốt hơn;
⑤ (văn) Nhọc nhằn.

Từ điển Trung-Anh

(1) worthy or virtuous person
(2) honorific used for a person of the same or a younger generation

Từ ghép 49