Có 1 kết quả:

xìn ㄒㄧㄣˋ

1/1

xìn ㄒㄧㄣˋ

phồn thể

Từ điển phổ thông

1. lấy máu súc vật bôi vào đồ thờ cúng
2. lấy phấn sáp thơm xoa vào người
3. cãi nhau, xung đột, phân tranh

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Lấy máu muông sinh bôi vào bát, đĩa, chén mâm ... (khí mãnh ) để thờ cúng thần linh (ngày xưa). ◇Mạnh Tử : “Tương dĩ hấn chung” (Lương Huệ Vương thượng ) Đem giết lấy máu bôi chuông.
2. (Động) Bôi, xoa. ◇Hán Thư : “Dự Nhượng hấn diện thôn thán” (Giả Nghị truyện ) Dự Nhượng bôi mặt nuốt than (để cho người ta không nhận ra mình).
3. (Động) Kích động. ◇Tả truyện : “Phù tiểu nhân chi tính, hấn ư dũng” , (Tương Công nhị thập lục niên ) Tính của kẻ tiểu nhân, thường dễ kích động ở sức mạnh.
4. (Danh) Khe, kẽ hở. ◎Như: “vô hấn khả thừa” không có kẽ hở nào để thừa cơ vào được. ◇Tam quốc diễn nghĩa : “Tặc thần Đổng Trác, thừa hấn túng hại” , (Đệ ngũ hồi) Tên bề tôi phản tặc Đổng Trác, thừa cơ gây ra tai họa.
5. (Danh) Dấu hiệu, điềm triệu có tai họa. ◇Quốc ngữ : “Nhược Bào thị hữu hấn, ngô bất đồ hĩ” , (Lỗ ngữ thượng ) Nếu như họ Bào có điềm họa, ta không liệu đoán được.
6. (Danh) Hiềm khích, tranh chấp. ◎Như: “khiêu hấn” gây sự, “tầm hấn” kiếm chuyện.
7. (Danh) Lầm lỗi, tội. ◇Tả truyện : “Nhân vô hấn yên, yêu bất tự tác” , (Trang Công thập tứ niên ) Người không có tội lỗi, ma quái không làm hại được.
8. (Danh) Họ “Hấn”.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Mối hiềm khích, sự xích mích, sự xung đột: Gây hấn, khiêu khích; Sinh sự, kiếm chuyện;
② (văn) Bôi máu muông sinh vào khe hở đồ thờ (như chuông, trống...);
③ Bôi, xức (dầu, phấn sáp... vào mình).

Từ điển Trung-Anh

(1) quarrel
(2) dispute
(3) a blood sacrifice (arch.)

Từ ghép 7