Có 3 kết quả:

cổgiágiả

1/3

cổ

phồn thể

Từ điển phổ thông

cửa hàng buôn bán

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Nhà buôn, thương nhân. ◎Như: “thương cổ” nhà buôn. ◇Tô Thức : “Thương cổ tương dữ ca ư thị” (Hỉ vủ đình kí ) Các nhà buôn cùng nhau ca hát ở chợ.
2. (Động) Mua vào. ◇Tả truyện : “Bình Tử mỗi tuế cổ mã” (Chiêu Công nhị thập cửu niên ) Bình Tử mỗi năm mua ngựa.
3. (Động) Bán ra. ◎Như: “dư dũng khả cổ” dũng cảm có thừa (bán ra được).
4. (Động) Chuốc lấy. ◎Như: “cổ họa” chuốc vạ, “cổ oán” chuốc lấy oán hận.
5. Một âm là “giá”. (Danh) § Thông “giá” .
6. Lại một âm là “giả”. (Danh) Họ “Giả”.

Từ điển Thiều Chửu

① Cửa hàng, tích hàng trong nhà cho khách đến mua gọi là cổ, như thương cổ buôn bán, đem hàng đi bán gọi là thương , bán ngay ở nhà gọi là cổ .
② Mua, chuốc lấy.
③ Một âm là giá. Cùng nghĩa với chữ giá nghĩa là giá bán, giá hàng.
④ Lại một âm là giả. Họ Giả.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Nhà buôn, thương nhân;
② Buôn bán;
③ (văn) Bán (hàng);
④ (văn) Mua, chuốc lấy. Xem [jiă], [jià].

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Buôn bán — Bán ra — Một âm khác là Giả — Cũng còn dùng như chữ Giá .

Từ ghép 3

giá

phồn thể

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Nhà buôn, thương nhân. ◎Như: “thương cổ” nhà buôn. ◇Tô Thức : “Thương cổ tương dữ ca ư thị” (Hỉ vủ đình kí ) Các nhà buôn cùng nhau ca hát ở chợ.
2. (Động) Mua vào. ◇Tả truyện : “Bình Tử mỗi tuế cổ mã” (Chiêu Công nhị thập cửu niên ) Bình Tử mỗi năm mua ngựa.
3. (Động) Bán ra. ◎Như: “dư dũng khả cổ” dũng cảm có thừa (bán ra được).
4. (Động) Chuốc lấy. ◎Như: “cổ họa” chuốc vạ, “cổ oán” chuốc lấy oán hận.
5. Một âm là “giá”. (Danh) § Thông “giá” .
6. Lại một âm là “giả”. (Danh) Họ “Giả”.

Từ điển Thiều Chửu

① Cửa hàng, tích hàng trong nhà cho khách đến mua gọi là cổ, như thương cổ buôn bán, đem hàng đi bán gọi là thương , bán ngay ở nhà gọi là cổ .
② Mua, chuốc lấy.
③ Một âm là giá. Cùng nghĩa với chữ giá nghĩa là giá bán, giá hàng.
④ Lại một âm là giả. Họ Giả.

Từ điển Trần Văn Chánh

Như (bộ ). Xem [gư], [jiă].

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cũng dùng như chữ Giá .

giả

phồn thể

Từ điển phổ thông

giả, không thật

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Nhà buôn, thương nhân. ◎Như: “thương cổ” nhà buôn. ◇Tô Thức : “Thương cổ tương dữ ca ư thị” (Hỉ vủ đình kí ) Các nhà buôn cùng nhau ca hát ở chợ.
2. (Động) Mua vào. ◇Tả truyện : “Bình Tử mỗi tuế cổ mã” (Chiêu Công nhị thập cửu niên ) Bình Tử mỗi năm mua ngựa.
3. (Động) Bán ra. ◎Như: “dư dũng khả cổ” dũng cảm có thừa (bán ra được).
4. (Động) Chuốc lấy. ◎Như: “cổ họa” chuốc vạ, “cổ oán” chuốc lấy oán hận.
5. Một âm là “giá”. (Danh) § Thông “giá” .
6. Lại một âm là “giả”. (Danh) Họ “Giả”.

Từ điển Thiều Chửu

① Cửa hàng, tích hàng trong nhà cho khách đến mua gọi là cổ, như thương cổ buôn bán, đem hàng đi bán gọi là thương , bán ngay ở nhà gọi là cổ .
② Mua, chuốc lấy.
③ Một âm là giá. Cùng nghĩa với chữ giá nghĩa là giá bán, giá hàng.
④ Lại một âm là giả. Họ Giả.

Từ điển Trần Văn Chánh

(Họ) Giả. Xem [gư], [jià].

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Họ người — Một âm là Cổ. Xem Cổ.