Có 8 kết quả:

埲 bồng漨 bồng篷 bồng芃 bồng莑 bồng蓬 bồng逢 bồng髼 bồng

1/8

bồng [phủng]

U+57F2, tổng 11 nét, bộ thổ 土 (+8 nét)
hình thanh

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Bụi bặm, trần thổ.

Tự hình 1

Dị thể 1

Chữ gần giống 6

Bình luận 0

bồng

U+6F28, tổng 13 nét, bộ thuỷ 水 (+10 nét)

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Xem Bồng bột .

Tự hình 1

Dị thể 1

Chữ gần giống 6

Từ ghép 1

Bình luận 0

bồng

U+7BF7, tổng 16 nét, bộ trúc 竹 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

(xem: bồng bột )

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Mui (đan bằng phên, tre, vải dầu để che chắn). ◎Như: “xa bồng” mui xe, “thuyền bồng” mui thuyền. ◇Nguyễn Du : “Ỷ bồng thiên lí vọng” (Sơn Đường dạ bạc ) Dựa mui thuyền trông ra xa nghìn dặm.
2. (Danh) Buồm. ◎Như: “trương bồng” giương buồm, “lạc bồng” cuốn buồm. ◇Tam quốc diễn nghĩa : “Na bồng đọa lạc hạ thủy, kì thuyền tiện hoành” , 便 (Đệ tứ thập cửu hồi) Cánh buồm đó rơi xuống sông, chiếc thuyền liền quay ngang.
3. (Danh) Phiếm chỉ thuyền. ◇Bì Nhật Hưu : “Nhất bồng xung tuyết phùng Hoa Dương” (Kí Hoài Nam Dương Nhuận Khanh ) Một thuyền xông tuyết đến Hoa Dương.

Từ điển Thiều Chửu

① Mái giắt lá. Ðan phên giắt lá để che mui thuyền gọi là bồng. Nguyễn Du : Ỷ bồng thiên lí vọng dựa mui thuyền trông ra xa nghìn dặm. Tục gọi bồng là cái buồm thuyền, như trương bồng dương buồm, lạc bồng cuốn buồm, v.v.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Mui: Mui thuyền; Mui xe; Xe mở (không) mui;
② Buồm: Kéo buồm; Gương buồm; Cuốn buồm.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái mui thuyền đan bằng tre — Cái mui xe — Cánh buồm ở trên thuyền — Rèm, liếp che nắng trong nhà.

Tự hình 2

Dị thể 5

Chữ gần giống 4

Từ ghép 4

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

bồng [ngải]

U+8283, tổng 6 nét, bộ thảo 艸 (+3 nét)
phồn & giản thể, hội ý

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) Um tùm, tốt tươi (cây cỏ). ◇Thi Kinh : “Ngã hành kì dã, Bồng bồng kì mạch” , (Dung phong , Tái trì ) Ta đi qua cánh đồng, Lúa mạch tốt tươi.
2. (Tính) Bù xù tạp loạn (lông thú). ◇Thi Kinh : “Hữu bồng giả hồ, Suất bỉ u thảo” , (Tiểu nhã , Hà thảo bất hoàng ) Có con chồn lông bù xù, Đi theo bụi cỏ âm u kia.
3. (Danh) Tên một giống cỏ (theo sách xưa).
4. (Danh) Họ “Bồng”.

Từ điển Thiều Chửu

① Bồng bồng tốt um, tốt tươi.
② Ðuôi dài thườn thượt.

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) [péng péng] ① Rậm rạp, tươi tốt, sum sê;
② (Đuôi) dài thườn thượt.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Vẻ tươi tốt um tùm của cây cỏ. Cũng nói Bồng bồng.

Tự hình 1

Dị thể 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

bồng

U+8391, tổng 10 nét, bộ thảo 艸 (+7 nét)

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Dùng như chữ Bồng .

Tự hình 1

Bình luận 0

bồng

U+84EC, tổng 13 nét, bộ thảo 艸 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

1. cỏ bồng
2. bù xù

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Cỏ bồng. § Mùa thu cỏ bồng chết khô, gió thổi bay tung, nên cũng gọi là “phi bồng” . ◎Như: “tất môn bồng hộ” lều tranh cửa cỏ (chỉ nhà của kẻ nghèo).
2. (Danh) Tên gọi tắt của “Bồng Lai” . § Tương truyền bể đông có một quả núi có tiên ở gọi là “Bồng Lai” . Còn gọi là “Bồng Doanh” hay “Bồng Đảo” . ◇Lí Thương Ẩn : “Bồng Lai thử khứ vô đa lộ, Thanh điểu ân cần vị thám khan” , (Vô đề kì tứ ) Từ đây tới Bồng Lai không có nhiều lối, Nhờ chim xanh vì ta mà ân cần thăm dò.
3. (Danh) Họ “Bồng”.
4. (Tính) Rối bong, bù xù, tán loạn. ◎Như: “bồng đầu cấu diện” đầu bù mặt bửa, đầu bù tóc rối, mặt mũi nhem nhuốc.

Từ điển Thiều Chửu

① Cỏ bồng. Mùa thu thì chết khô, gió thổi bay tung gọi là phi bồng .
② Rối bong. Như bồng đầu cấu diện đầu bù mặt bửa.
③ Lều tranh. Như tất môn bồng hộ lều tranh cửa cỏ, nói cái nhà của kẻ nghèo ở.
④ Bồng lai tương truyền trong bể đông có một quả núi có các tiên ở gọi là bồng lai hay bồng doanh , bồng đảo .

Từ điển Trần Văn Chánh

① (thực) Cỏ bồng;
② Bù, rối: Bù đầu; Đầu bù tóc rối;
③ Thịnh vượng, phát đạt;
④ [Péng] (Họ) Bồng;
⑤ [Péng] Tên núi.Bồng Lai [Pénglái] Núi Bồng Lai: Non Bồng.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tên một loài cỏ — Vẻ tuơi tốt xum xuê.

Tự hình 2

Dị thể 5

Từ ghép 28

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

bồng [phùng]

U+9022, tổng 10 nét, bộ sước 辵 (+7 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Gặp, đụng phải. ◇Thi Kinh : “Phùng bỉ chi nộ” (Bội phong , Bách chu ) Gặp phải cơn giận dữ của họ.
2. (Động) Gặp mặt. ◎Như: “tương phùng” gặp mặt nhau, “cửu biệt trùng phùng” xa cách lâu ngày được gặp lại nhau.
3. (Động) Săn đón, phụ họa. ◇Mạnh Tử : “Phùng quân chi ác” (Cáo tử hạ ) Đón rước ý vua làm cho thêm hư.
4. (Tính) To, lớn. ◎Như: “phùng dịch chi y” cái áo rộng kích.
5. (Danh) Họ “Phùng”.
6. Một âm là “bồng”. (Trạng thanh) “Bồng bồng” thùng thùng (tiếng trống).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Xem Bồng bồng — Một âm khác là Phùng.

Tự hình 5

Dị thể 2

Từ ghép 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

bồng

U+9AFC, tổng 17 nét, bộ tiêu 髟 (+7 nét)
phồn & giản thể

Từ điển phổ thông

tóc rối

Từ điển trích dẫn

1. “Bồng tông” đầu tóc rối bời. ◇Đặng Trần Côn : “Trâm tà ủy đỏa bồng vô nại” (Chinh Phụ ngâm ) trâm lệch, tóc mây rối, biết làm sao?

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tóc rối, cũng nói là Bồng tung.

Tự hình 1

Dị thể 3

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0