Có 19 kết quả:

冥 minh嫇 minh明 minh暝 minh朙 minh洺 minh溟 minh盟 minh眀 minh瞑 minh茗 minh蓂 minh螟 minh覭 minh鄍 minh銘 minh铭 minh鳴 minh鸣 minh

1/19

minh

U+51A5, tổng 10 nét, bộ mịch 冖 (+8 nét)
phồn & giản thể, hội ý

Từ điển phổ thông

1. mù mịt
2. ngu dốt

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) U ám, tối tăm. ◎Như: “u minh” u ám.
2. (Tính) Ngu tối. ◎Như: “minh ngoan bất linh” ngu muội không linh lợi.
3. (Tính) Liên quan tới sự sau khi chết. ◎Như: “minh thọ” sinh nhật kẻ đã chết, “minh khí” đồ vàng mã chôn theo người chết.
4. (Tính) Cao xa, thăm thẳm, bao la, man mác. ◎Như: “thương minh” , “hồng minh” cao xa, man mác, mắt không trông thấu.
5. (Phó) Thâm sâu. ◎Như: “minh tưởng” suy nghĩ thâm trầm. ◇Liêu trai chí dị : “Quy trai minh tưởng” (Hương Ngọc ) Trở về thư phòng suy nghĩ trầm ngâm.
6. (Động) Cách xa. ◇Đào Uyên Minh : “Nhàn cư tam thập tải, Toại dữ trần sự minh” , (Tân sửu tuế thất nguyệt ) Nhàn cư từ ba chục năm, Thành thử đã xa cách với việc đời bụi bặm.
7. (Động) Kết hợp ngầm.
8. (Danh) Địa ngục, âm phủ. ◇Hậu Hán Thư : “Tê thử hận nhi nhập minh” (Phùng Diễn truyện ) Ôm hận này đến âm phủ.
9. (Danh) Bể, biển. § Cũng như “minh” . ◇Trang Tử : “Bắc minh hữu ngư, kì danh vi côn” , (Tiêu dao du ) Bể bắc có loài cá, tên nó là côn.
10. (Danh) Họ “Minh”.

Từ điển Thiều Chửu

① Chốn u minh. Chỗ mù mịt không có ánh sáng, như minh trung trong chốn u minh. Tục cho là chỗ người chết ở, vì thế nên ngày sinh nhật kẻ đã chết gọi là minh thọ , đồ mã gọi là minh khí , v.v.
② Ngu tối.
③ Man mác, như thương minh , hồng minh đều là nói chỗ trời cao xa man mác mắt không trông thấu.
④ Nghĩ ngầm, như minh tưởng tưởng ngầm, nghĩ thấu nơi sâu xa.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Tối tăm, chỗ tối tăm, chốn u minh: Tối tăm tịch mịch;
② Sâu kín, sâu xa, sâu sắc, thâm trầm, ngầm: minh tưởng [míngxiăng] Nghĩ thầm: Vắt óc suy nghĩ thầm;
③ Hồ đồ, ngu tối, ngu đần. minh ngoan [míngwán] (văn) Ngu đần: Ngu đần gàn dở;
④ Âm phủ: Âm phủ, cõi âm;
⑤ (văn) Đêm;
⑥ (văn) Xa và cao, thăm thẳm, bao la, man mác: Trời cao xa man mác;
⑦ [Míng] (Họ) Minh.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tối tăm — Đêm tối — Đầu óc tối tăm dốt nát — Ngầm kín. » Minh dương đôi ngả chắc rồi « ( Kiều ).

Tự hình 3

Dị thể 14

Từ ghép 11

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+5AC7, tổng 13 nét, bộ nữ 女 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Vẻ tự phụ, ỷ mình.

Tự hình 2

Dị thể 1

Chữ gần giống 8

Bình luận 0

minh

U+660E, tổng 8 nét, bộ nhật 日 (+4 nét)
phồn & giản thể, hội ý

Từ điển phổ thông

1. sáng
2. đời nhà Minh (Trung Quốc)

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Hiểu, biết. ◎Như: “minh bạch” hiểu, “thâm minh đại nghĩa” hiểu rõ nghĩa lớn.
2. (Động) Làm sáng tỏ. ◇Lễ Kí : “Sở dĩ minh thiên đạo dã” (Giao đặc sinh ) Để làm cho sáng tỏ đạo trời vậy.
3. (Động) Chiếu sáng. ◇Thi Kinh : “Đông phương minh hĩ” (Tề phong , Kê minh ) Phương đông đã chiếu sáng rồi.
4. (Tính) Sáng. ◎Như: “minh nguyệt” trăng sáng, “minh tinh” sao sáng, “minh lượng” sáng sủa.
5. (Tính) Trong sáng. ◎Như: “thanh thủy minh kính” nước trong gương sáng.
6. (Tính) Có trí tuệ. ◎Như: “thông minh” thông hiểu, “minh trí” thông minh dĩnh ngộ.
7. (Tính) Công khai, không che giấu. ◎Như: “minh thương dị đóa, ám tiến nan phòng” , giáo đâm thẳng (công khai) dễ tránh né, tên bắn lén khó phòng bị.
8. (Tính) Sáng suốt. ◎Như: “minh chủ” bậc cầm đầu sáng suốt, “minh quân” vua sáng suốt.
9. (Tính) Ngay thẳng, không mờ ám. ◎Như: “minh nhân bất tố ám sự” người ngay thẳng không làm việc mờ ám, “quang minh lỗi lạc” sáng sủa dõng dạc.
10. (Tính) Sạch sẽ. ◇Trung Dung : “Tề minh thịnh phục” Ăn mặc chỉnh tề sạch sẽ.
11. (Tính) Rõ ràng. ◎Như: “minh hiển” rõ ràng, “minh hiệu” hiệu nghiệm rõ ràng.
12. (Tính) Sang, sau (dùng cho một thời điểm). ◎Như: “minh nhật” ngày mai, “minh niên” sang năm.
13. (Danh) Sức nhìn của mắt, thị giác. ◇Lễ Kí : “Tử Hạ táng kì tử nhi táng kì minh” (Đàn cung thượng ) Ông Tử Hạ mất con (khóc nhiều quá) nên mù mắt. § Ghi chú: Vì thế mới gọi sự con chết là “táng minh chi thống” .
14. (Danh) Cõi dương, đối với cõi âm. ◎Như: “u minh” cõi âm và cõi dương.
15. (Danh) Sáng sớm. ◎Như: “bình minh” rạng sáng.
16. (Danh) Thần linh. ◎Như: “thần minh” thần linh, “minh khí” đồ vật chôn theo người chết.
17. (Danh) Nhà “Minh” (1368-1661), “Minh Thái tổ” là “Chu Nguyên Chương” đánh được nhà Nguyên lên làm vua lập ra nhà “Minh”.
18. (Danh) Họ “Minh”.

Từ điển Thiều Chửu

① Sáng, như minh tinh sao sáng, minh nguyệt trăng sáng. Dân tộc đã khai hoá gọi là văn minh .
② Sáng suốt, sáng suốt trong sạch, không bị ngoại vật nó che lấp gọi là minh, như cao minh cao sáng, minh giám soi sáng, minh sát xét rõ, v.v. Tục gọi quan trên là minh công nghĩa là vị quan sáng suốt, là theo nghĩa đó.
③ Phát minh, tỏ rõ, như phát minh tân lí phát minh ra lẽ mới, tự minh tâm khúc tự tỏ khúc nhôi (khúc nôi), minh minh như thử rành rành như thế, quang minh lỗi lạc sáng sủa dõng dạc, v.v.
④ Mắt sáng, như táng minh mù mắt, ông Tử Hạ con chết khóc mù mắt, vì thế mới gọi sự con người chết là táng minh chi thống .
⑤ Mới sáng, như bình minh vừa sáng, minh nhật ngày mai, minh niên sang năm v.v.
⑥ Thần minh, như các dùng về người chết gọi là minh khí .
⑦ Nhà Minh (1368-1644), Minh Thái tổ là Chu Nguyên Chương đánh được nhà Nguyên lên làm vua gọi là nhà Minh.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Sáng: Trăng sáng; Trời sáng; Đèn đuốc sáng trưng;
② Rõ, rõ ràng: Hỏi rõ; Đen trắng rõ ràng; Đi đâu không rõ.minh minh [míngmíng] Rõ ràng, rành rành: Câu này rõ ràng là anh ấy nói, không cần phải hỏi nữa;
③ Công khai, để lộ ra: Có gì cứ nói ra;
④ Tinh mắt, sắc bén: Mắt tinh tai thính; Sắc sảo, sành sỏi;
⑤ (Lòng dạ) ngay thẳng, trong sáng: Người ngay thẳng không làm việc ám muội;
⑥ Thị giác: Mù cả hai mắt;
⑦ Biết rõ: Không rõ chân tướng; Không biết lợi hại;
⑧ Sang, sau (từ thời gian này đến thời gian sau): Hôm sau; Sáng hôm sau; Sang năm; Sang xuân, mùa xuân sang năm;
⑨ (văn) Ban ngày;
⑩ (văn) Người sáng suốt, người hiền minh;
⑪ (văn) Dương gian, cõi trần: Cõi âm và cõi trần;
⑫ (văn) Soi sáng, làm cho sáng: Bó đuốc còn đủ để soi (chiếu) sáng (Vương An Thạch: Du Bao Thiền sơn kí); Làm sáng cái đức sáng (Đại học);
⑬ (văn) Làm cho rõ, chứng tỏ, chứng minh;
⑭ [Míng] Triều Minh (Trung Quốc, năm 1368—1644);
⑮ [Míng] (Họ) Minh.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Sáng sủa — Rõ ràng. Đoạn trường tân thanh có câu: » Đôi ta chút nghĩa đèo bòng, đến nhà trước liệu nói sòng cho minh «. Buổi sáng — Ban ngày — Tên một triều đại Trung Hoa, từ năm 1368 tới năm 1643, gồm 12 đời, 16 vị vua. : Minh chủ: Ông vua sáng suốt.

Tự hình 9

Dị thể 6

Từ ghép 97

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh [mính, mịnh]

U+669D, tổng 14 nét, bộ nhật 日 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

tối tăm

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) Tối tăm, u ám. ◇Trương Tiên : “Hành vân khứ hậu diêu san minh” (Mộc lan hoa ) Mây đi về phía sau núi xa u ám.
2. (Tính) Tối (trời). ◇Lí Bạch : “Minh sắc nhập cao lâu, Hữu nhân lâu thượng sầu” , (Bồ tát man ) Màu trời tối vào lầu cao, Có người trên lầu buồn.
3. Một âm là “mính”. (Danh) Đêm, tối.
4. (Động) Vào tối. ◇Nhạc phủ thi tập : “Yểm yểm nhật dục minh” (Tạp khúc ca từ thập tam ) Âm u ngày sắp tối.

Từ điển Thiều Chửu

① Tối tăm.
② Một âm là mính. Ðêm, tối.

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) ① Mặt trời lặn, trời tối, đêm: Trời sắp tối;
② Hoàng hôn, chạng vạng;
③ Tối tăm, u ám.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tối tăm — Một âm là Mịnh. Xem Mịnh.

Tự hình 2

Dị thể 1

Chữ gần giống 3

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+6719, tổng 11 nét, bộ nguyệt 月 (+7 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Một lối viết của chữ Minh .

Tự hình 2

Dị thể 1

Bình luận 0

minh [danh]

U+6D3A, tổng 9 nét, bộ thuỷ 水 (+6 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

sông Minh ở tỉnh Hà Bắc của Trung Quốc

Từ điển Trần Văn Chánh

Sông Minh (ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc).

Tự hình 1

Chữ gần giống 6

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+6E9F, tổng 13 nét, bộ thuỷ 水 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

1. biển
2. mưa nhỏ

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Bể, biển. ◎Như: “Nam minh” bể Nam.
2. (Tính) Mưa nhỏ.
3. (Tính) Đen xanh.

Từ điển Thiều Chửu

① Bể, như Nam minh bể Nam.
② Mưa nhỏ.

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) ① Bể cả, biển lớn: Biển Nam;
② Mưa nhỏ.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Biển — Mưa nhỏ.

Tự hình 2

Dị thể 1

Chữ gần giống 7

Từ ghép 4

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+76DF, tổng 13 nét, bộ mẫn 皿 (+8 nét)
phồn & giản thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

1. uống máu thề
2. liên minh

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Thề. ◇Sử Kí : “Dữ kì mẫu quyết, niết tí nhi minh viết: Khởi bất vi khanh tướng, bất phục nhập Vệ” , : , (Tôn Tử Ngô Khởi truyện ) Từ biệt mẹ, cắn vào cánh tay mà thề: Khởi này không làm khanh tướng thì không trở về nước Vệ nữa.
2. (Danh) Lời thề ước. ◇Nguyễn Du : “Trúc thạch đa tàm phụ nhĩ minh” (Tống nhân ) Rất thẹn cùng trúc đá vì ta đã phụ lời thề.
3. (Danh) Một thể văn ngày xưa, bài từ ghi lời thề ước.
4. (Danh) Đơn vị hành chánh ở Mông Cổ , gồm một số bộ lạc họp lại.
5. (Tính) Có quan hệ tín ước. ◎Như: “đồng minh quốc” nước đồng minh.
6. Một âm là “mạnh”. (Danh) “Mạnh Tân” : tên khác của huyện “Mạnh Tân” .

Từ điển Thiều Chửu

① Thề, giết các muông sinh đem lễ thần rồi cùng uống máu mà thề với nhau gọi là đồng minh .
② Ở xứ Mông Cổ họp vài ba bộ lạc lại làm một đoàn thể gọi là minh.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Đồng minh, liên minh: Công nông liên minh; Hiệp ước đồng minh;
② Kết nghĩa (anh em);
③ Đơn vị hành chính của khu tự trị Nội Mông, Trung Quốc (tương đương với huyện). Xem [míng].

Từ điển Trần Văn Chánh

Thề. Xem [méng].

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Thề ước. Td: Đồng minh ( cùng thề với nhau, chỉ các quốc gia liên kết, thề giúp đỡ nhau ).

Tự hình 8

Dị thể 5

Từ ghép 19

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+7700, tổng 9 nét, bộ mục 目 (+4 nét)
phồn thể, hội ý

Từ điển phổ thông

1. nhìn kỹ
2. như chữ

Tự hình 1

Dị thể 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh [miên, miễn]

U+7791, tổng 15 nét, bộ mục 目 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

nhắm mắt

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Nhắm mắt. ◎Như: “tử bất minh mục” chết không nhắm mắt. ◇Tam quốc diễn nghĩa : “Quân nhược xả ngã nhi khứ, ngã tử bất minh mục hĩ” , (Đệ thập nhất hồi) Nếu ngươi bỏ ta mà đi, ta chết không nhắm mắt đâu.
2. (Tính) Tối tăm, hôn ám. ◇Lục Du : “Thảo mộc tận yển phục, Đạo lộ minh bất phân” , (Phong vân trú hối dạ toại đại tuyết ) Cỏ cây nằm rạp hết cả, Đường lối u tối không phân biệt được.
3. Một âm là “miễn”. (Tính) “Miễn huyễn” choáng váng, hoa mắt (như là phản ứng sau khi uống thuốc).

Từ điển Thiều Chửu

① Nhắm mắt, người chết nhắm mắt gọi là minh mục . Chết không nhắm mắt gọi là tử bất minh mục . Quân nhược xả ngã nhi khứ, ngã tử bất minh mục hĩ (Tam quốc diễn nghĩa ) nếu ngươi bỏ ta mà đi, ta chết không nhắm mắt đâu.
② Một âm là miễn. Miễn huyễn loáng quoáng (say lừ đừ). Nhân bệnh mà tối tăm tán loạn.

Từ điển Trần Văn Chánh

Nhắm mắt. minh mục [míngmù] Nhắm mắt: Chết không nhắm mắt.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Nhắm mắt lại — Các âm khác là Miên, Miễn. Xem các âm này.

Tự hình 2

Dị thể 3

Chữ gần giống 4

Từ ghép 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+84C2, tổng 13 nét, bộ thảo 艸 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

(xem: minh giáp )

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) “Minh giáp” một thứ cỏ báo điềm lành (theo truyền thuyết đời xưa).

Từ điển Thiều Chửu

① Minh giáp một thứ cỏ mọc ra là có điềm tốt.

Từ điển Trần Văn Chánh

minh giáp [míngjiá] Một loại cỏ báo điềm lành (theo truyền thuyết thời vua Nghiêu, Trung Quốc cổ đại).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tên một loại cỏ mà người xưa cho là điềm lành.

Tự hình 2

Từ ghép 1

Bình luận 0

minh

U+879F, tổng 16 nét, bộ trùng 虫 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển phổ thông

một thứ sâu trong thân lúa

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) “Minh nga” một thứ sâu nằm ở trong thân lúa, hút hết nhựa lúa.
2. (Danh) “Minh linh” : (1) Một thứ sâu giết hại sâu khác. § Còn gọi là “thanh trùng” . (2) Những con tò vò (quả lỏa ) thường bắt “minh linh” để ở trong tổ để làm lương ăn cho con, người xưa lầm tưởng tò vò nuôi “minh linh” làm con. Vì thế nên người sau gọi con nuôi là “minh linh” . ◇Tam quốc diễn nghĩa : “Huynh trường kí hữu tử, hà tất dụng minh linh” , (Đệ tam thập lục hồi) Anh đã có con rồi, hà tất phải cần con nuôi.

Từ điển Thiều Chửu

① Một thứ sâu nằm ở trong thân lúa, hút hết nhựa lúa rồi lúa khô héo.
② Minh linh một thứ sâu ăn hại rau. Những con tò vò thường bắt để ở trong tổ để làm lương ăn cho con, tục lầm cho nó nuôi để làm con nó, vì thế nên người sau gọi con nuôi là minh linh.

Từ điển Trần Văn Chánh

Sâu keo.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Con sâu keo, phá hại lúa.

Tự hình 2

Dị thể 1

Chữ gần giống 4

Từ ghép 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+89AD, tổng 17 nét, bộ kiến 見 (+10 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Nhìn trộm, nhìn lén.

Tự hình 2

Dị thể 2

Bình luận 0

minh

U+910D, tổng 12 nét, bộ ấp 邑 (+10 nét)
phồn & giản thể, hình thanh

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Tên đất thời Xuân Thu, nay thuộc tỉnh Sơn Tây.

Tự hình 2

Dị thể 1

Chữ gần giống 1

Bình luận 0

minh

U+9298, tổng 14 nét, bộ kim 金 (+6 nét)
phồn thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

1. bài minh (khắc chữ vào bia để tự răn mình hoặc ghi chép công đức)
2. ghi nhớ

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Tên một thể văn. Bài “minh” thường được khắc chữ vào đồ vật, hoặc để tự răn mình, hoặc ghi chép công đức. Ngày xưa khắc vào chuông, đỉnh, đời sau hay khắc vào bia. ◎Như: “tọa hữu minh” , Thôi Viện đời Đông Hán làm bài minh để bên phải chỗ ngồi của minh. ◇Nguyễn Trãi : “Hỉ đắc tân thi đáng tọa minh” (Thứ vận Hoàng môn thị lang ) Mừng được bài thơ mới đáng khắc làm bài minh để (bên phải) chỗ ngồi.
2. (Động) Ghi nhớ không quên. ◎Như: “minh tâm” ghi khắc trong lòng, “minh kí” ghi nhớ không quên. ◇Tam quốc diễn nghĩa : “Kim thạch chi ngôn, đáng minh phế phủ” , (Đệ lục thập hồi) (Thật là) lời vàng đá, đáng đem ghi lòng tạc dạ.

Từ điển Thiều Chửu

① Bài minh. Khắc chữ vào đồ, hoặc để tự răn mình, hoặc ghi chép công đức gọi là minh. Ngày xưa khắc vào cái chuông cái đỉnh, đời sau hay khắc vào bia.
② Ghi nhớ không quên. Như minh cảm cảm in vào lòng không bao giờ quên.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Chữ khắc vào đồ vật để tự răn mình, bài minh: Mộ chí; Câu cách ngôn viết để bên phải cạnh chỗ ngồi (để răn mình);
② Nhớ, không quên, khắc sâu: Ghi nhớ công lao; Mối cảm kích in sâu trong lòng; Khắc sâu vào tim phổi.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Dùng dao khắc vào đá — Thể văn bia, thường được khắc vào bia đá để ghi nhớ. Khắc vào lòng, ý nói nhớ mãi không quên.

Tự hình 4

Dị thể 2

Chữ gần giống 1

Từ ghép 4

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+94ED, tổng 11 nét, bộ kim 金 (+6 nét)
giản thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

1. bài minh (khắc chữ vào bia để tự răn mình hoặc ghi chép công đức)
2. ghi nhớ

Từ điển trích dẫn

1. Giản thể của chữ .

Từ điển Trần Văn Chánh

Như

Từ điển Trần Văn Chánh

① Chữ khắc vào đồ vật để tự răn mình, bài minh: Mộ chí; Câu cách ngôn viết để bên phải cạnh chỗ ngồi (để răn mình);
② Nhớ, không quên, khắc sâu: Ghi nhớ công lao; Mối cảm kích in sâu trong lòng; Khắc sâu vào tim phổi.

Tự hình 2

Dị thể 1

Chữ gần giống 3

Bình luận 0

minh [ô]

U+9CF4, tổng 14 nét, bộ điểu 鳥 (+3 nét)
phồn thể, hội ý

Từ điển phổ thông

hót (chim), gáy (gà)

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Kêu, gáy, hót, rống... (chim, thú, côn trùng). ◎Như: “thiền minh” ve ngâm, “kê minh” gà gáy, “viên minh” vượn kêu.
2. (Động) Phát ra tiếng. ◎Như: “lôi minh” sấm vang.
3. (Động) Gảy, đánh, gõ. ◎Như: “minh la” đánh phèng la. ◇Luận Ngữ : “Phi ngô đồ dã, tiểu tử minh cổ nhi công chi khả dã” , (Tiên tiến ) Nó không phải là môn đồ của ta nữa, các trò hãy nổi trống mà công kích nó đi.
4. (Động) Có tiếng tăm, nổi tiếng. ◇Dịch Kinh : “Minh khiêm, trinh cát” , (Khiêm quái ) Có tiếng tăm về đức khiêm, (nếu) chính đáng thì tốt.
5. (Động) Phát tiết, phát lộ. ◇Hàn Dũ : “Đại phàm vật bất đắc kì bình tắc minh” (Tống mạnh đông dã tự ) Thường thường vật không có được sự quân bình, điều hòa của nó, thì nó sẽ phát lộ ra.
6. (Động) Bày tỏ. ◎Như: “minh tạ” bày tỏ sự biết ơn.

Từ điển Thiều Chửu

① Tiếng chim hót. Nói rộng ra phàm cái gì phát ra tiếng đều gọi là minh. Như minh cổ đánh trống.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Kêu (chim muông, côn trùng hoặc những vật khác): Chim hót; Ve sầu kêu; Vật không đạt được trạng thái quân bình của nó thì kêu lên (Hàn Dũ);
② Tiếng kêu, làm cho kêu, đánh cho kêu: Ù tai; Tiếng sấm dậy; Đánh trống;
③ Kêu lên, bày tỏ (tình cảm, ý kiến, chủ trương): Minh oan; Tỏ lòng bất bình; Tỏ ra đắc ý; Trăm nhà đua tiếng.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Chim hót — Tiếng chim hót — Kêu lên, hót lên, gáy lên. Chinh phụ ngâm khúc của Đặng Trần Côn có câu: » Tây phong minh tiên xuất vị kiều «. Bà Đoàn Thị Điểm dịch: » Thét roi cầu vị ào ào gió thu «.

Tự hình 5

Dị thể 1

Từ ghép 8

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

minh

U+9E23, tổng 8 nét, bộ khẩu 口 (+5 nét), điểu 鳥 (+3 nét)
giản thể, hội ý

Từ điển phổ thông

hót (chim), gáy (gà)

Từ điển trích dẫn

1. Giản thể của chữ .

Từ điển Trần Văn Chánh

Như

Từ điển Trần Văn Chánh

① Kêu (chim muông, côn trùng hoặc những vật khác): Chim hót; Ve sầu kêu; Vật không đạt được trạng thái quân bình của nó thì kêu lên (Hàn Dũ);
② Tiếng kêu, làm cho kêu, đánh cho kêu: Ù tai; Tiếng sấm dậy; Đánh trống;
③ Kêu lên, bày tỏ (tình cảm, ý kiến, chủ trương): Minh oan; Tỏ lòng bất bình; Tỏ ra đắc ý; Trăm nhà đua tiếng.

Tự hình 3

Dị thể 1

Từ ghép 2

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0