Có 6 kết quả:

仄 zè ㄗㄜˋ侧 zè ㄗㄜˋ側 zè ㄗㄜˋ崱 zè ㄗㄜˋ昃 zè ㄗㄜˋ稷 zè ㄗㄜˋ

1/6

ㄗㄜˋ

U+4EC4, tổng 4 nét, bộ rén 人 (+2 nét)
phồn & giản thể, hội ý

Từ điển phổ thông

1. nghiêng ngả
2. âm trắc

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Nghiêng. § Thông “trắc” . ◇Quản Tử : “Nhật cực tắc trắc, nguyệt mãn tắc khuy” , 滿 (Bạch tâm ) Mặt trời đến chỗ cực thì nghiêng, mặt trăng đầy thì vơi.
2. (Tính) Chật, hẹp. ◎Như: “hiệp trắc” chật hẹp, “trắc lộ” đường hẹp. ◇Hán Thư : “Hiểm đạo khuynh trắc, thả trì thả xạ” , (Trào Thác truyện ) Đường hiểm trở nghiêng hẹp, vừa chạy vừa bắn.
3. (Tính) Áy náy, trong lòng không yên. ◇Hồng Lâu Mộng : “Trung hoài khiểm trắc, tự thán vô duyên” , (Đệ cửu thập cửu hồi) Lòng dạ băn khoăn, tự than thở không có duyên (gặp gỡ).
4. (Danh) Tiếng “trắc” (gồm ba thanh: “thượng, khứ, nhập” , , ). Đối lại với tiếng “bình” bằng. ◇Hồng Lâu Mộng : “Thập ma nan sự, dã trị đắc khứ học! Bất quá thị khởi, thừa, chuyển, hợp, đương trung thừa, chuyển thị lưỡng phó đối tử, bình thanh đối trắc thanh, hư đích đối hư đích, thật đích đối thật đích” , ! , , , , , , , , (Đệ tứ thập bát hồi) (Làm thơ) có gì khó mà phải học? Chẳng qua chỉ có khai, thừa, chuyển, hợp, trong đó thừa và chuyển đều là hai vế đối nhau, tiếng bằng đối với tiếng trắc, hư đối với hư, thực đối với thực.

Từ điển Thiều Chửu

① Nghiêng, như phản trắc nghiêng ngửa, tráo trở.
② Tiếng trắc, đối lại với tiếng bằng.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Hẹp, chật, chật hẹp: Chật hẹp;
② Nghiêng: , 滿 Mặt trời đến chỗ cực thì nghiêng, mặt trăng đầy thì vơi (Quản tử);
③ Trong lòng áy náy;
④ Bên (dùng như ): Bên núi Côn Sơn (Hán thư);
trắc thanh [zèsheng] Tiếng trắc, âm trắc.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Nghiêng, lệch qua một bên — Nhỏ hẹp. Chật — Một thanh trong tiếng Trung Hoa, gồm chung các thanh Thượng, Khứ, Nhạp — Một thanh trong tiếng Việt Nam, chỉ chung những chữ mang các dấu Sắc, Hỏi, Ngã, Nặng.

Từ điển Trung-Anh

(1) to tilt
(2) narrow
(3) uneasy
(4) oblique tones (in Chinese poetry)

Tự hình 2

Dị thể 6

Từ ghép 7

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

ㄗㄜˋ [ㄘㄜˋ, zhāi ㄓㄞ]

U+4FA7, tổng 8 nét, bộ rén 人 (+6 nét)
hình thanh

Từ điển trích dẫn

1. Giản thể của chữ .

Tự hình 2

Dị thể 2

Chữ gần giống 1

Bình luận 0

ㄗㄜˋ [ㄘㄜˋ, zhāi ㄓㄞ]

U+5074, tổng 11 nét, bộ rén 人 (+9 nét)
hình thanh

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Bên. ◎Như: “lưỡng trắc” hai bên, “tùy thị tại trắc” theo hầu ở bên cạnh. ◇Tấn Thư : “Thường dữ quần nhi hí ư đạo trắc” (Vương Nhung truyện ) Thường cùng đám trẻ con chơi đùa bên đường.
2. (Động) Nghiêng. ◎Như: “trắc nhĩ khuynh thính” nghiêng tai lắng nghe, “trắc thân nhi quá” nghiêng mình lách qua.
3. (Động) Ở vào, náu mình. ◇Hoài Nam Tử : “Xử cùng tích chi hương, trắc khê cốc chi gian” , 谿 (Nguyên đạo ) Ở nơi làng quê hẻo lánh, náu mình trong khoảng khe hang.
4. (Tính) Bên cạnh, phụ, lẽ. ◎Như: “trắc diện” mặt bên, trắc thất vợ lẽ.
5. (Tính) Hèn, dốt. ◎Như: “trắc lậu” hèn kém.
6. (Phó) Lóm, lấm lét. ◎Như: “vô trắc thính” chớ nghe lóm. ◇Nguyễn Du : “Thê kiến kì phu trắc mục thị” (Tô Tần đình ) Vợ thấy chồng lấm lét nhìn.

Tự hình 4

Dị thể 3

Chữ gần giống 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

ㄗㄜˋ [ㄗㄜˊ]

U+5D31, tổng 12 nét, bộ shān 山 (+9 nét)
phồn thể, hình thanh

Từ điển trích dẫn

1. (Tính) § Xem “trắc lực” .

Tự hình 1

Dị thể 2

Chữ gần giống 1

Bình luận 0

ㄗㄜˋ

U+6603, tổng 8 nét, bộ rì 日 (+4 nét)
phồn & giản thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

xế, mặt trời lúc quá trưa

Từ điển trích dẫn

1. (Động) Xế, xế bóng (mặt trời). ◇Hán Thư : “Chu Văn Vương chí ư nhật trắc bất hạ thực, nhi vũ nội diệc trị” , (Đổng Trọng Thư truyện ) Chu Văn Vương đến khi mặt trời xế bóng vẫn chưa rảnh mà ăn, cho nên thiên hạ được yên trị.

Từ điển Thiều Chửu

① Xế, mặt trời quá trưa gọi là trắc.

Từ điển Trần Văn Chánh

(văn) Mặt trời ngả về phía tây, mặt trời xế bóng.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Mặt trời lúc xế chiều.

Từ điển Trung-Anh

(1) afternoon
(2) decline

Tự hình 3

Dị thể 6

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

ㄗㄜˋ [ㄐㄧˋ]

U+7A37, tổng 15 nét, bộ hé 禾 (+10 nét)
hình thanh & hội ý

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) (1) Lúa tễ, còn gọi là “tiểu mễ” . (2) Lúa nếp có hai loại, loại có nhựa dính gọi là “thử” , loại không dính gọi là “tắc” . (3) Cao lương.
2. (Danh) Thần lúa. § Ngày xưa cho rằng lúa “tắc” quý nhất trong trăm giống lúa, cho nên gọi thần lúa là “tắc”. ◎Như: “xã tắc” , “xã” là thần đất, “tắc” là thần lúa. § Sau “xã tắc” phiếm chỉ quốc gia.
3. (Danh) Chức quan coi về việc làm ruộng.
4. (Danh) Họ “Tắc”.
5. (Tính) Nhanh, mau. ◇Thi Kinh : “Kí tề kí tắc, Kí khuông kí sắc” , (Tiểu nhã , Sở tì ) (Người) đã tề chỉnh, đã nhanh nhẹn, Đã ngay thẳng, đã thận trọng trong việc cúng tế.
6. (Động) Xế, xế bóng (mặt trời). § Thông “trắc” .

Tự hình 3

Dị thể 9

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0