Có 6 kết quả:

守 shǒu ㄕㄡˇ手 shǒu ㄕㄡˇ扌 shǒu ㄕㄡˇ掱 shǒu ㄕㄡˇ艏 shǒu ㄕㄡˇ首 shǒu ㄕㄡˇ

1/6

shǒu ㄕㄡˇ [shòu ㄕㄡˋ]

U+5B88, tổng 6 nét, bộ mián 宀 (+3 nét)
phồn & giản thể, hội ý

Từ điển phổ thông

1. giữ, coi
2. đợi

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Tên chức quan. Phép nhà Hán, ông quan đứng đầu một quận gọi là “thái thủ” , đời sau gọi quan “tri phủ” là “thủ” là do nghĩa ấy.
2. (Danh) Tiết tháo, đức hạnh. ◎Như: “hữu thủ” giữ trọn tiết nghĩa, “thao thủ” giữ gìn đức hạnh.
3. (Danh) Họ “Thủ”.
4. (Động) Phòng vệ, bảo vệ. ◎Như: “phòng thủ” phòng vệ, “kiên thủ” bảo vệ vững vàng.
5. (Động) Giữ, giữ gìn. ◎Như: “bảo thủ” ôm giữ, “thủ tín” giữ lòng tin, “thủ tiết” giữ khí tiết.
6. (Động) Coi sóc, trông nom. ◎Như: “thủ trước bệnh nhân” trông nom người bệnh.
7. (Động) Tuân theo, tuân hành. ◎Như: “thủ pháp” theo đúng phép, “thủ quy luật” tuân theo quy luật.
8. (Động) Đợi. ◎Như: “thủ hậu” chờ đợi.
9. (Động) Nhờ vào, dựa vào. ◇Thủy hử truyện : “Tự hòa tha phụ thân Tống thái công tại thôn trung vụ nông, thủ ta điền viên quá hoạt” , (Đệ thập bát hồi) Tự mình cùng với cha là Tống thái công ở thôn làng làm việc nhà nông, nhờ vào ít ruộng vườn sinh sống qua ngày.
10. Một âm là “thú”. (Động) § Thông “thú” . ◎Như: “tuần thú” đi tuần địa hạt mình giữ.

Từ điển Thiều Chửu

① Giữ, coi. Như bảo thủ ôm giữ.
② Quan thủ, phép nhà Hán ông quan đứng đầu một quận gọi là thái thủ , đời sau gọi quan tri phủ là thủ là do nghĩa ấy.
③ Thao thủ (giữ trọn tiết nghĩa), ngay thẳng cạnh góc, không lấy sằng của ai một tí gì gọi là hữu thủ .
④ Ðợi, như nói thủ hậu chờ đợi.
⑤ Một âm là thú. Như tuần thú đi tuần địa hạt mình giữ.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Giữ, bảo vệ: Giữ vững trận địa; Giữ thành;
② Trông nom, coi: Coi cửa; Trông nom người bệnh;
③ Tuân theo, theo đúng: Tuân theo kỉ luật;
④ Ở gần: Những nơi ở gần sông ngòi nên trồng nhiều lúa nước.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Chức quan đứng đầu một địa phương xa. Td: Thái thú — Một âm là Thủ. Xem Thủ.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Đứng đầu một công việc — Giữ gìn cho khỏi mất — Một âm là Thú. Xem Thú.

Từ điển Trung-Anh

(1) to guard
(2) to defend
(3) to keep watch
(4) to abide by the law
(5) to observe (rules or ritual)
(6) nearby
(7) adjoining

Tự hình 4

Dị thể 5

Từ ghép 187

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

shǒu ㄕㄡˇ

U+624B, tổng 4 nét, bộ shǒu 手 (+0 nét)
phồn & giản thể, tượng hình

Từ điển phổ thông

cái tay

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Tay. ◎Như: “hữu thủ” tay phải.
2. (Danh) Người chuyên nghề hoặc biết rành một môn, một việc. ◎Như: “thủy thủ” người lái thuyền, người làm việc trên tàu bè, “cao thủ” người có tài cao về một bộ môn, “quốc thủ” người có tài trị nước.
3. (Danh) Người làm việc gì đó. ◎Như: “trợ thủ” người phụ giúp, “nhân thủ bất túc” không đủ người làm.
4. (Danh) Tài năng, bản lĩnh. ◎Như: “tha chân hữu nhất thủ” anh ấy thật có tài (có bản lĩnh về một phương diện, bộ môn nào đó).
5. (Danh) Sự làm, hành động, động tác. ◎Như: “tâm ngận thủ lạt” tâm địa tàn nhẫn, xử sự độc ác, “nhãn cao thủ đê” tham vọng lớn nhưng khả năng thấp kém.
6. (Động) Cầm, nắm, giữ, đánh. ◎Như: “nhân thủ nhất sách” mỗi người (cầm) một cuốn. ◇Xuân Thu : “Trang Công thăng đàn, Tào Tử thủ kiếm nhi tòng chi” , (Công Dương truyện ) Trang Công lên đàn, Tào Tử cầm kiếm đi theo.
7. (Tính) Có quan hệ về tay. ◎Như: “thủ trượng” gậy (cầm tay), “thủ lựu đạn” lựu đạn (ném tay).
8. (Tính) Nhỏ, gọn, tiện cầm tay. ◎Như: “thủ sách” sổ tay.
9. (Phó) Tự tay làm, đích thân. ◎Như: “thủ tự thư tả” tự tay mình viết, “thủ nhận” chính tay đâm.

Từ điển Thiều Chửu

① Tay.
② Làm, như hạ thủ bắt tay làm, nhập thủ bắt tay vào, đắc thủ làm được việc, v.v.
③ Tài, làm nghề gì giỏi về nghề ấy gọi là thủ, như quốc thủ tay có tài trị nước, năng thủ tay giỏi, v.v.
④ Tự tay làm ra, như thủ thư chính tờ tay viết, thủ nhận chính tay đâm, v.v.
⑤ Cầm.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Tay: Quyền hành trong tay;
② Cầm: Mỗi người (cầm) một quyển;
③ Tài ba, người có tài nghề: Cao tay, tài giỏi;
④ Người chuyên nghề: Tuyển thủ; Thuỷ thủ; Tay bắn giỏi, tay thiện xạ;
⑤ (văn) Tự tay làm, tự tay mình, tự mình, đích thân: Dọc đường tự tay mình sao chép lại (Văn Thiên Tường: Chỉ nam lục hậu tự); Vĩnh biết việc đó, tự tay giết chết bọn Phong (Hậu Hán thư: Bão Vĩnh truyện). thủ tự [shôuzì] (văn) Tự tay mình, tự mình, đích thân: 便 Hoành mỗi lần dâng sớ lên vua để bàn kế sách lợi dân lợi nước hoặc về những chỗ hay dở của chính sự, thường tự tay mình viết, rồi mới huỷ bỏ bản thảo (Hậu Hán thư: Phàn Hoành truyện).

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái tay — Làm bằng tay. Chính tay. Td: Thủ công — Việc làm. Td: Thủ đoạn — Kẻ chính tay gây ra việc. Td: Hung thủ — Người giỏi trong việc làm gì. Td: Cầu thủ — Tên bộ chữ Hán, bộ Thủ. Cũng viết .

Từ điển Trung-Anh

(1) hand
(2) (formal) to hold
(3) person engaged in certain types of work
(4) person skilled in certain types of work
(5) personal(ly)
(6) convenient
(7) classifier for skill
(8) CL:|[shuang1],|[zhi1]

Tự hình 4

Dị thể 3

Từ ghép 806

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

shǒu ㄕㄡˇ [páng ㄆㄤˊ, ㄗˋ]

U+624C, tổng 3 nét, bộ shǒu 手 (+0 nét)
phồn & giản thể, tượng hình

Từ điển phổ thông

bộ thủ

Từ điển trích dẫn

1. Một dạng của bộ “thủ” .

Tự hình 2

Dị thể 1

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0

shǒu ㄕㄡˇ [ㄆㄚˊ]

U+63B1, tổng 12 nét, bộ shǒu 手 (+8 nét)
phồn & giản thể, hội ý

Từ điển Trung-Anh

variant of [shou3] in [pa2 shou3]

Tự hình 1

Bình luận 0

shǒu ㄕㄡˇ

U+824F, tổng 15 nét, bộ zhōu 舟 (+9 nét)
phồn & giản thể, hình thanh & hội ý

Từ điển phổ thông

phần trước thuyền

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Mũi thuyền.

Từ điển Trần Văn Chánh

① Phần trước thuyền;
dật thủ [yìshôu] Xem .

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Đầu mũi thiền.

Từ điển Trung-Anh

bow of a ship

Tự hình 2

Dị thể 1

Từ ghép 2

Bình luận 0

shǒu ㄕㄡˇ

U+9996, tổng 9 nét, bộ shǒu 首 (+0 nét)
phồn & giản thể, tượng hình

Từ điển phổ thông

1. đầu
2. chúa, chủ, trùm

Từ điển phổ thông

thú tội, đầu thú

Từ điển trích dẫn

1. (Danh) Đầu. ◎Như: “đốn thủ” lạy đầu sát đất, “khấu thủ” gõ đầu, “ngang thủ khoát bộ” ngẩng đầu tiến bước.
2. (Danh) Lĩnh tụ, người cầm đầu. ◎Như: “nguyên thủ” người đứng đầu, “quần long vô thủ” bầy rồng không có đầu lĩnh (đám đông không có lĩnh tụ).
3. (Danh) Phần mở đầu, chỗ bắt đầu. ◎Như: “tuế thủ” đầu năm.
4. (Danh) Sự việc quan trọng nhất, phần chủ yếu. ◇Thư Kinh : “Dư thệ cáo nhữ, quần ngôn chi thủ” , (Tần thệ ) Ta thề bảo với các ngươi phần chủ yếu của các lời nói.
5. (Danh) Lượng từ: đơn vị dùng cho thơ, từ, ca khúc: bài. ◎Như: “nhất thủ tiểu thi” một bài thơ ngắn, “lưỡng thủ ca” hai bài hát. ◇Hồng Lâu Mộng : “Cộng kí đắc đa thiểu thủ?” ? (Đệ tứ thập bát hồi) Nhớ được tất cả bao nhiều bài (thơ) rồi?
6. (Danh) Bên, hướng. ◎Như: “hữu thủ” bên phải, “đông thủ” hướng đông, “thượng thủ” phía trên.
7. (Tính) Cao nhất, thứ nhất. ◎Như: “thủ thứ” thứ nhất, “thủ phú” nhà giàu có nhất.
8. (Phó) Trước tiên, bắt đầu. ◎Như: “thủ đương kì xung” đứng mũi chịu sào.
9. (Động) Hướng về. ◇Sử Kí : “Bắc thủ Yên lộ, nhi hậu khiển biện sĩ phụng chỉ xích chi thư” , (Hoài Âm Hầu truyện ) Hướng về phía bắc sang đất nước Yên (đóng quân để làm áp lực), sau đó sai biện sĩ mang thư (gần gũi trong gang tấc, để thuyết phục).
10. Một âm là “thú”. (Động) Nhận tội. ◎Như: “xuất thú” ra đầu thú, “tự thú” tự nhận tội.

Từ điển Thiều Chửu

① Đầu. Như khể thủ lạy dập đầu. Dân gọi là kiềm thủ nói những kẻ trai trẻ tóc đen có thể gánh vác mọi việc cho nhà nước vậy.
② Chúa, chức tổng thống hay vua cai trị cả nước gọi là nguyên thủ .
③ Kẻ trùm trưởng, kẻ lĩnh tụ một phái nào gọi là thủ lĩnh .
④ Người đứng bực nhất cũng gọi là thủ. Như người có công thứ nhất gọi là thủ công , giàu có nhất gọi là thủ phú , v.v.
⑤ Trước nhất. Như chốn kinh sư gọi là thủ thiện chi khu một nơi phong khí mở mang trước nhất.
⑥ Thiên, bài, một bài thơ hay một bài văn gọi là nhất thủ .
⑦ Một âm là thú. Tự ra thú tội gọi là xuất thú hay tự thú .

Từ điển Trần Văn Chánh

① Đầu: Ngửng đầu; Dập đầu lạy; Đầu người, thủ cấp; Đầu đuôi, trước sau;
② Thủ lĩnh, người đứng đầu: Thủ trưởng; Vị đứng đầu Nhà nước, quốc trưởng;
③ Thứ nhất: Nhiệm vụ quan trọng nhất;
④ Lần đầu tiên, sớm nhất, trước nhất: Lần đầu tiên đi ra nước ngoài; Trước tiên; Nơi mở mang trước nhất (chỉ chốn kinh đô);
⑤ [đọc thú] Thú tội: Tự thú;
⑥ (loại) Bài: Một bài thơ; Ba trăm bài thơ Đường;
⑦ [Shôu] (Họ) Thủ.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Nhận tội — Một âm là Thủ. Xem Thủ.

Từ điển Nguyễn Quốc Hùng

Cái đầu. Thủ cấp — Đứng đầu. Người đứng đầu — Tên bộ chữ Hán, bộ Thủ — Xem Thủ.

Từ điển Trung-Anh

(1) head
(2) chief
(3) first (occasion, thing etc)
(4) classifier for poems, songs etc

Tự hình 5

Dị thể 5

Từ ghép 213

Một số bài thơ có sử dụng

Bình luận 0